Triệu Doanh Doanh cúi đầu, nhìn ngực mình, hơi hơi thẹn thùng, nhưng! xác thực vô cùng rầu rĩ.
Hoắc Bằng Cảnh nghe nàng nói, ánh mắt không khỏi dừng lại ở ngực nàng.
Triệu Doanh Doanh hôm nay mặc một xiêm y trắng thắt eo, vốn là do eo nàng mảnh khảnh, tôn lên vùng ngực mượt mà no đủ, làm dàng người càng thêm thướt tha.
Nàng buổi chiều muốn làm điểm tâm, ăn mặc quá cầu kỳ liền không tiện, cho nên nàng chỉ mặc đơn bạc một kiện xiêm y.
Nàng lúc này vẫn chưa cảm thấy lạnh, đột nhiên có trận gió từ cửa sổ thổi vào, nàng không khỏi run cầm cập, đôi tay vòng lại ôm lấy thân mình.
Nơi mượt mà no đủ kia hơi bị ép, càng hiện ra một cảm giác lơ đãng vũ mị.
Triệu Doanh Doanh cũng cảm giác được hai thứ mềm mại đang ở trên ngực mình, nàng từng tự mình sờ qua, xúc cảm không tồi.
Nàng nhưng thật ra chán ghét dàng người chính mình, yểu điệu thì đẹp đấy nhưng làm nàng buồn rầu chính là, quá lớn.
Có đôi khi mặc xiêm y, giống như có thể làm xiêm y đứt mất, thời điểm đó liền trông rất khó coi.
Hơn nữa không duyên cớ liền mang nhiều hơn người khác mấy lạng thịt trên người, rất mệt.
Nếu có thể biến nhỏ một chút liền tốt rồi.
Mày nàng hơi nhíu lại, ngữ khí mang theo chút ưu sầu, nói ra phiền não của nàng cho Hoắc Bằng Cảnh nghe.
Ánh mắt Hoắc Bằng Cảnh hơi trầm xuống, hắn dời tầm mắt, không khí trong phòng phiêu đãng, lại mang đi thanh hương trên người Triệu Doanh Doanh.
Hắn nói: "Ngươi nói việc này với ta?"
Nàng chẳng lẽ không rõ nam nữ thụ thụ bất tương thân?
Hoắc Bằng Cảnh khựng người, tựa hồ như lúc hắn đột nhiên xuất hiện trong phòng nàng, lúc này cùng nàng nói những thứ đó, liền có vẻ mang vài phần đạo mạo.
Triệu Doanh Doanh bị hỏi đến ngẩn ra, con ngươi xinh đẹp lộ vẻ nghi hoặc: "Không phải ngài kêu ta nói cho ngài nghe một chút sao?"
Hoắc Bằng Cảnh nhất thời không nói gì, hắn chỉ là tò mò nàng có tâm nguyện gì, không kêu nàng nói ra tâm nguyện tỉ mỉ như vậy.
______ĐỌC FULL TRÊN APP MANGATOON HOẶC TRÊN WEBSITE .
COM_____________