Chào! Tôi là Quỳnh Châu. Tôi là lớp trưởng lớp 9B . Là Học sinh ưu tú 8 năm liền. Luôn đạt thành tích xuất sâc trong học tập. Nhưng... Nhan sắc thì hơi thua thiệt. Trong lớp tôi, chả có thằng con trai nào cho nên hồn cả. Toàn là thành phần "đồng nát" Nhưng không, vẫn còn 1 thành phần còn sót lại là Vũ Tuấn Sơn, lớp phó, là đối thủ nặng ký của tôi về mọi mặt. Có thể tôi là lớp trưởng nhưng về mảng học tập thì trong mắt mọi người tôi thua thiệt cậu ấy. Chúng tôi là bạn học chung từ năm mẫu giáo. Hồi ấy chúng tôi đã chả ưa gì nhau rồi. Thế mà vẫn được ghép đôi với nhau!!! Tôi còn nhớ có lần hồi lớp 1 vì tính phép trừ sau cậu ấy có 3 giây thôi mà làm tôi bẽ mặt với toàn dân thiên hạ. Vì thế tôi với cậu ta rất ít khi nói chuyện với nhau. Hazzzz! Đó là phần tôi, nhưng cậu ấy chắc cũng vậy, cũng coi tôi là cái gai trong mắt cậu ta lâu rồi. Tôi toàn lấy cái chức danh lơpa trưởng để đàn ép cậu ta ( hic, đáng đời)
BA THÁNG HÈ
Mới đó thôi mà tôi đã gần là học sinh cuối cấp rồi. Chớp nhoáng 1 cái đã sắp phải đi học thêm hè! Chán quá cơ. Hôm nay tôi có lịch học thêm tiếng anh. Mới sáng sớm lũ con trai đi qua nhà tôi hú cho điên đảo" ma ma tổng quản dậy đi học" ' " Châu Béo làm gì mà chưa chịu dậy thế!? " . Trời ơi chúng nó tính giết người không dao à.
-Đến nhà thầy tiếng Anh, đã đụng mặt hắn ( Tuấn Sơn ) . Hai đứa tặng nhau cái lườm thật nhìn mà rách mắt. Thấy hắn, lũ con gái xúng xính quay quanh như kiến bâu đường -..- Mặc xác chúng nó
Từ đằng sau, một cánh tay nhỏ nhắn luồng lên vai tôi. À, là con Anh Huyền.
-Tao còn chưa tính sổ mày chuyện hồi sáng không rủ tao đi học đấy nhé! - tôi cằn nhằn
-Xin lỗi cục mỡ, tao quên. Hihi
-Con ranh- tôi cười phì
Lên lớp, hai đứa chúng tôi lúc nào cũng dính như sam, rồi cũng chọn ngồi cùng nhau.
Chẳng may thằng Sơn nó ngồi dưới tôi. Định mệnh, đã thế rồi còn ngồi gần, hắn tính xảy ra chiến tranh thế giới lần 3 sao!???
Tiếng Anh là môn sở trường của tôi, nên tôi hứng lắm, còn hắn thì chỉ giỏi mấy môn tự nhiên, nên ... ghét học anh nhất quả đất. Càng tốt tôi lại có cơ hội trổ tài ( thực ra hân cũng kh phải là dốt TA, chỉ là không thích, nam chính giỏi về mọi mặt mà )
Thầy giáo giao bài tập cho cả lớp. Hôm nay học về The Simple Tence.
Tôi là thánh English mà, mấy bài cỏn con này sao làm khó được đại tỷ này. Mấy thằng cu ngồi cạnh mượn bài tôi" chép" vì không biết làm. Hắn thì đang vò đầu bứt tai, nhưng vẫn ra vẻ ta đây siêu sao. Làm kiêu ấy mà
-Thế nào thiếu gia!? Khó lắm sao - tôi lên giọng
- Cậu nghĩ gì mà nói thế- Hắn lườn tôi
- Ừ, thiếu gia như cậu thì gì mà không biết. Fighting Oppa- tôi khiêu khích
Năm lần bảy lượt tôi thấy hắn vẫn chưa làm xong bài đó. Rủ lòng thương nên quay xuống bày
Bây giờ trông cậu ta thật cuống hút. Chăm chỉ nghe tôi giảng bài, thi thoảng gật đầu một cái. Trái tim tôi đặt lệch nhịp khi đứng trước một vẻ đẹp như thế này! Đôi mắt sâu, toát lên vẻ lạnh lùng vốn có, đôi môi để hở . Làn da bánh mật rất ra dáng đàn ông
HAI TIẾNG TRÔI QUA
Cuối cùng thì cũng học xong
- Ôi không! Xe tôi bị tuột xích. Thế là bị bỏ lại sau cùng. Do nhà Anh Huyền có chuyện nên tôi bảo nó về trước. Ngó trước ngó sau tôi thấy vẫn còn hắn chưa về. Vì sĩ diện nên không nhờ giúp.
- Sao thế!? Cậu ta hỏi
- Không có gì, về đi
- Để đấy tôi sửa cho
Cậu ta quý xuốn loay hoay sửa cho tôi. 5 phút là xong rồi
- Coi như trả nợ hồi nãy cậu chỉ bài cho tôi
- Ừm
" Thực ra anh thích cô lắm, thích từ hồi còn học mẫu giáo nhưng thấy cô có thái độ khó gần nên thôi, chỉ dám yêu đơn phương. Anh không coi trọng việc thứ hạng trong lớp. Mà chỉ quan tâm làm thế nào cho cô vui. Còn cô, vẫn luôn tìm cách sỉ nhục anh mọi lúc mọi nơi. "
Tớ lần đầu viết truyện mong mọi người góp ý thêm
Với cả trong truyện tớ thường xuyên sử dụng từ ngữ hơi bựa. Mỗi ngày tớ sẽ cố gắng ra 2 chap. Mong mọi người đón đọc