Hè nên ngoài việc học thêm mấy môn thì tôi chả có gì làm cả. Nên quyết định sẽ kiếm việc làm thêm: bán quần áo online. Tôi mới kiếm được mấy mối nhập hàng khá rẻ, đồ lại đẹp. Page quần áo của tôi vừa lập mà đã nhận được khá nhiều đơn đặt hàng. Chỉ chờ đến ngày đi ship đồ nữa thôi
Tôi bon bon trên chiếc xe điện của mình đi đến từng nhà khách để ship hàng. Đến cột đèn xanh đèn đỏ, tôi dừng lại. Phía xa xa, tôi thấy một chàng trai nào đó đi chiếc xe mô tô đỏ trông rất quen, phía sau chở thêm một cô gái ăn mặc vô cùng sexy. Cô ta ôm chầm lấy chàng trai đó. LÀ SƠN! Là Sơn sao!??? Không phải cậu ta nói thích tôi sao!? Không phải bấy lâu nay cậu ta đang cố gắng chiếm lấy tôi sao!?
Tôi cố gắng dữ bình tĩnh, dụi dụi mắt xem thử tôi có nhầm không. Không, tôi không nhầm, không hề nhầm, đó chính là Sơn- Chàng trai bấy lâu nay theo đuổi tôi.
Về nhà, tôi vẫn không khỏi thẫn thờ, đó là Sơn-Người tôi đã trao lòng tin, và một thứ gì đó gọi là "quý". Vậy mà cậu ta phản bội tôi. Tán tỉnh tôi nhưng cặp kè với cô gái khác. Cậu ta đã làm tổn thương tôi, tổn thương trái tim bé nhỏ suýt nữa đã bị cậu ta lợi dụng. Sơn đúng là đồ khốn kiếp.
Từ đâu ra, hai dòng lệ tôi tuôn rơi như suối. Tại sao tôi phải khóc vì kẻ phản bội kia cơ chứ. Tôi quên rằng Sơn cũng là một Badboy không thua gì Minh rồi. Tôi đã nhầm khi tin hắn.
Trong lúc đang hoang mang, thì nhận được tin nhắn của Minh rủ đi dạo. Tôi muốn quên đi kẻ phản bội kia nên đồng ý đi cùng Minh để giải khuây...!
-Cậu có chuyện gì à_Minh tò mò
-Không! Tớ bình thường
-Cậu đừng dấu tớ
Tôi không thể làm mờ đi những vệt đỏ vì lúc nãy đã khóc nhưng vẫn cố tình dấu Minh. Nếu tôi cho Minh biết thì chắc chắn Minh sẽ cho Sơn một trận nhớ đời
-Thật! Nãy có hạt bụi bay vào mắt tớ nên vậy thôi
Cả ngày hôm đó tôi không sao quên được hình ảnh Sơn và cô gái kia. Tôi tự trách thân mình sao lại có thể vội tin người như vậy. Vâng!badboy vẫn mãi là bad boy thôi. Tự dặn mình không thể tin Sơn thêm lần nào nữa
SÁNG THỨ 2 ( ngày sơn kèm thêm cho Châu)
Sơn đến gọi tôi từ sáng sớm, lần này tôi rút kinh nghiệm khoá nghiến cửa lại không để cho cậu ta vào. Mẹ vào gọi tôi dậy, tôi giả vờ bảo mệt, không có tâm trí học hành. Nên Sơn về. Tôi vẫn chưa quên chuyện cậu ta phản bội tôi đâu. Tôi hứa là sẽ không bao giờ nói chuyện với cậu ta một lần nào nữa.
Lấy cớ mệt nên tôi xin phép mẹ ra ngoài cho thoáng đãng. Đang đi thì gặp Minh, Minh vẫn rất ngầu khi đi chiếc xe mô tô đen trắng. Minh lái xe đến bên tôi:
-Lên xe đi, tớ đưa cậu ra chỗ này
Tôi nghe lời. Lên xe Minh. Cậu ta phóng nhanh như gió. Làm tôi sợ nên phải ôm lấy cậu. Trên đường đi tôi vẫn không ngừng nghĩ đến Sơn. Hắn là gì mà khiến tôi phải bận tâm nhiều đến như vậy!!!
Minh đưa tôi đến môth bờ biển, rất vắng người. Lâu lắm rồi tôi chưa đi biển, có lẽ từ 2 năm trước , gia đình tôi đi du lịch cùng gia đình Sơn
-Tớ biết cậu buồn nên đem cậu đến đây. Cậu không muốn nói nên tớ sẽ không hỏi gì đâu. Nhưng Châu à! Cậu đừng quên, bên cạnh cậu cẫn luôn có tớ. Tớ sẽ làm cho cậu vui, khiến cho cậu được hạnh phúc! Vì tớ yêu cậu
Nói xong, Minh ôm tôi vào lòng. Tôi không phản kháng gì mà nhân tiện có bờ vai to lớn này để se chia tôi liền khóc nức nở. Khóc như chưa từng được khóc. Minh là người tốt, cậu ấy đến bên tôi những khi tôi buồn nhất. Sơn là người xấu, hắn làm tôi tổn thương tột độ. Chắc bây giờ hắn đang trong vòng tay của mấy ả chân dài rồi chứ gì....!
Xin lỗi các bạn! Hôm nay mải xem phim nên Eul chỉ ra được 1 tập thôi. Các bạn thông cảm nhé! Nhưng chao này rất hấp dẫn. Các bạn hãy chờ đón xem Sơn sẽ xử lý tình huốn này như thế nào nhé =))