Khỏe hơn, nó làm món bánh chiên mà Gia Hy thích, để tỏ lòng cảm ơn. Chỉ cần thấy Gia Hy là nó lại đỏ mặt, ngại ngùng.
- Anh Gia Hy mời anh ăn bánh em mới làm.
- Cảm ơn e.
- Anh ơi, e cảm ơn anh bữa trước đã giúp đỡ e.
Gia Hy cười rồi xoa đầu nó, 2 người nói chuyện rất lâu.
....
- Mày khỏe hơn chưa.
Nó thấy Gia Khang nên đi thẳng.
Hắn kéo tay nó lại.
- Thật ra bữa đó tao...
- Cậu im đi, tôi ko ngờ cậu độc ác vậy đó, cậu đùa như thế là muốn lấy mạng tôi à.
- Không phải, lúc đó...
- Tôi ko nghe cậu đâu, bình thường cậu đối với tôi thế nào tôi cũng chịu được, nhưng tôi ko ngờ cậu đê hèn như thế..
Nó nói như tát nước lạnh vào mặt hắn. Hắn hắn gằn lên, đỏ lòm.
- Mày im đi, tao nói không phải tao, không phải tao, mày rõ chưa.
1 tay hắn nắm cổ áo nó, 1 tay hắn đấm mạnh vào tường, rồi bỏ đi.
Nó sợ quá, ôm đầu lại. Hắn đi rồi,tim con nhỏ muốn nhảy ra ngoài.
.....
Hắn bực mình lắm, lúc đó hắn chỉ muốn hành nó chạy lên chạy xuống hầm rượu vài vòng thôi cho bỏ ghét, hắn đâu ngờ cớ sự lại như vậy. Lúc đó hắn cũng đi kiểm tra camera nhưng đoạn camera đó bị ai xóa mất. Hắn muốn lúc nãy đó chứng minh với nó là hắn trong sạch. Nó là ai chứ, chỉ là 1 con đàn bà nghèo hèn, dám lấy quyền gì mà nghi ngờ hắn, tại sao hắn lại phải điên tiết vì nó chứ. Nỗi tức giận giường như không khiến hắn cảm thấy đau khi tay đang chảy máu