Từ sáng sớm nó đả ra ngoài không nói gì với ai chỉ để lại vắn tắt 3 chử "đi trước đi"
lại cho anh nó rồi mất tăm không bóng dáng.
Trong khi tất cả mọi người của hai trường đang đứng đây chờ đợi nó tới thì hiện giờ nó đang đứng trong sân bay đợi ai đó mà không piết mình đang thu hút piết bao nhiêu người
-RYÔ , KYÔ ở đây
Nó vẩy tay kêu hai thằng kon nhìn khá cao to củng cực kì đẹp trai đang ngó ngó nhìn nhìn tìm ai đó
-RYÔ hình như cô gái sinh đẹp kia gọi mình kìa
-um hay đó là người của chị hai . Nhìn đẹp tuyệt
KYÔ nhìn về phía nó rồi kéo Ryô bước tới
-hai nhok hơi chậm đấy
Nó ánh mắt khó chịu nhìn hai tên
-cô là người kủa chị hai ak ? Kyô hỏi giọng điệu bực bội không kém khi bị kêu là nhok
-không . Là chị hai mày đây
nó nhìn hai tên và chắc chắng chúng sẻ nói không phải
-đừng láo . Chị hai tôi đâu bao giờ mang đồ như cô
kyô phủ nhận
Diển tả về nó chút nhá
hiện giờ nó đang mang một chiếc áo thung bên trong bên ngoài là chiếc áo da màu trắng cộc tay liền với chiếc quần short ngắn màu trắng bằng da nửa đùi để lộ đôi chân trắng không tì vết ở ngang eo là chiếc thắt lưng màu đen nổi bật . Chân đi đôi đôi bốt cao 5 phân dài đến gối . Mái tóc uốn nhẹ bồng bền theo gió . Đằng sau mang chiếc balo đen mọi ngày luôn mang
nhìn nó cực chói mắt
-thế ngoài chị mày ai có hình xăm này và cây sáô này
Nó vén tóc để lộ hình săm chiếc lưởi liềm màu đen sau gái và rút cây sáo đỏ trong cặp ra
-là...là chị hai thật sao
Kyô rung rung hỏi
-ưkm đi thôi
nó gật đầu lôi hai thằng kon trai đang lơ ngơ như bò đeo nơ lên xe phóng đến trường .