Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài



Ý của anh là đưa cô ấy đi nước ngoài sinh sống?
“Tôi không đồng ý”
Cung Nhã Yến lập tức ngay thẳng đứng dậy “Hai nước khác nhau, phong tục và con người cũng khác nhau, đồ ăn thì ăn không quen, vì sao đột nhiên muốn đưa cô ta đi nước ngoài sinh sống?”
Cố Nhã Trang từ trước đến nay không nghĩ rằng lần về này của mình, không chỉ là không nhận được sự chào đón và lịch sự của họ, mà ngược lại lại bị xua đuổi, cô ta liền ngay lập tức Tức giận.

Lời nói của cô càng trực tiếp hơn: “ tôi là mẹ ruột của nó, mang thai 10 tháng mới sinh ra nó, Kiều Văn Vũ anh cũng chỉ là giống như cha vậy, tôi sẽ đưa nó đi tìm bố đẻ của nó, có gì sai sao?
Hơn nữa nhà họ Kiều các ngươi.

còn lại cái gì, có thể cho nó càng nhiều hay không?” Nhưng lời nói của Cung Nhã Trang đều trực tiếp công kích đến sự tôn nghiêm của một người đàn ông như Kiều Văn Vũ.

Sắc mặt của Kiều Văn Vũ rất khó coi.

“Bà không được nói vậy với bố của tôi” Kiều Bích Ngọc buột miệng nói ra.

Ánh mắt nhìn thẳng vào người phụ nữ đoan trang trước.

mặt, người mẹ đẻ ngoài làm cô ấy cảm thấy rất xa lạ, thì không có cảm giác gì khác, hiện tại lại càng thêm độc đoán.

Lúc trước khi còn nhỏ, cô luôn làm đẹp ấn tượng của mẹ trong lòng, thật ra.

Mẹ của cô cũng chưa từng ôm cô.

“Bảo bối, họ lừa dối con, Kiều Văn Vũ cũng không phải là bố của con”
Cung Nhã Trang nhìn con gái và nhẹ nhàng hơn, khuyên: “ người nhà họ Kiều không xứng đáng với con, họ không cho con được cuộc sống tốt hơn, mẹ đưa con đi, cũng vì tốt cho con”
“Bà đã mất tích hơn hai mươi năm, bây giờ đột nhiên xuất hiện nói muốn đưa tôi đi, bà nghĩ tôi sẽ nghe theo bà sao?” Kiều Bích ngọc cũng là bướng binh luôn ăn mềm không ăn cứng.

Nhìn thái độ này của cô, Cung Nhã Trang sửng sốt, lúc ấy tức giận, Kiều Văn Vũ anh dạy con gái của tôi như thế nào, anh nói với nó cái gì?
Trong kí ức của Cung Nhã Trang, con gái của bà rất là ngoan, mà còn nghe lời bà.

Kiều Văn Vũ bị chất vấn như vậy, đột nhiên sắc mặt phức tạp, trầm lặng.

Bao nhiêu năm nay, bà luôn bị con gái oán hận, xua đuổi, mà bà mất tích hai mươi năm, luôn có rất nhiều người đi hoài niệm bà.

“Cuộc hôn nhân này từ lâu đã xem như li hôn, tôi không sống giả dối như các ngươi, tôi không thể miễn cưỡng bản thân sống như vậy.

Tôi rời đi cũng là để thành toàn cho anh và Diệp Vân Sao, anh còn chưa cảm ơn tôi, ngược lại những năm qua còn trách mắng tôi.

Anh muốn công kích, làm chia rẻ và tổn thương mối quan hệ của tôi và con gái tôi.

Kiều Văn Vũ anh thật là bỉ ổi vô liêm xi”.

Lời phàn nàn tức giận của Cung Nhã Trang nói rất là đương nhiên.

Những người ở đó không ai phản bác lại một câu.

Chỉ có Quách Cao Minh nhướng mày nhìn Cung Nhã Trang cả người trang điểm rất tinh xảo, quần áo và trang sức trên người của cô xuất hiện không lưu hành trên thị trường.

“Bố, bố sao rồi?” Kiều Bảo Ngọc phát hiện sắc mặt của Kiều Văn Vũ trắng bệch, vội vàng đi tới dìu ông Kiều Văn Vũ cũng tay trái nắm chặt tay của cô, cơ thể của ông hơi run lên.

Từ sau cơn đột quy vừa rồi, cơ thể của ông không được dẻo dai, bệnh cao huyết áp luôn được kiểm soát băng thuốc.

Cung Nhã Yên nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

Bà tàn nhẫn, dùng tay lôi kéo Cung Nhã Trang đi ra ngoài cửa: “ chị đi đi, ở đây không có ai hoan nghênh chị”.

“Em nói cái gì?” Cung Nhã Trang có chút không thể tin, trong ấn tượng của cô, em gái rất nghe lời cô: “Cái nhà này không đến lượt em đuổi chị đi, Tiểu Yên, thực sự coi đây như nhà của mình sao”
“Chị mất tích bao nhiêu năm, không quan tâm gì đến bảo bối, bây giờ đột nhiên trở về nói muốn đưa nó đi hưởng phúc”
“Chị, em rất hiểu tính cách của chị, không có giá trị lợi dụng thì không có giá trị, chị bây giờ muốn đón nó đi là muốn lợi dụng nớ”.

“Người như chị, thật là cả đời khó thay đổi.

Nếu bố vẫn còn sống nhất định sẽ cắt đứt quan hệ với chị ngay tại chỗ”
Cung Nhã Yên sắc mặt tuyệt nhiên, nhìn thẳng vào người chị gái xinh đẹp đoan trang Luôn sống dưới ánh hào quang của chị gái, ngưỡng mộ chị ấy, ghen tị với chị ấy nhưng mà nhân phẩn của chị ấy thật là không hề ưa nịnh.

Đẩy Cung Nhã Trang ra khỏi cửa phòng và đóng cửa lại.

Cung Nhã Trang ở ngoài phòng chưa bao giờ bị đối xử một cách thô lỗ như vậy, mà cô ấy còn là em gái ruột của bà, bà đứng không vững, lảo đảo ngã xuống bãi cỏ trước sân.

Trang điểm tinh tế và đắt tiền, trang phục và những hành động của bà thật sự rất là xấu xí, nhếch nhác,, bà hét lên: “Những người hạ lưu các người”.

Những người trong phòng không để ý gì đến bà Tâm trạng của họ đều không tốt, Kiều Bảo Ngọc khuyên bố quay về phòng nghỉ ngơi, còn đo huyết áp cho ông, sau đó ông uống thuốc hạ huyết áp.

“Con sẽ không đi theo bà ấy” đưa thuốc hạ huyết áp liền nói một câu.

Mẹ đem con giống như một đứa trẻ đi học mẫu giáo, cô cũng có chủ kiến của mình, sao có thể đi cùng người đã xa cách hơn hai mươi năm được.

Kiều Văn Vũ lấy thuốc uống, ông vẫn luôn im lặng.

Xem ra sự xuất hiện của Cung Nhã Trang là một đả kích lớn đối với ông, làm gián đoạn mọi suy nghĩ của ông.

Trải qua bao năm tháng yên bình bây giờ lai bị đánh ngược xuôi, không chịu được một kích.

“Bảo bối, mẹ của con đột nhiên xuất hiện, nói muốn đưa con đi khẳng định còn có âm mưu khác, con nhất định đừng nghe bà ta”.

Kiều Như Yên nhìn cô đi từ phòng của Kiều Văn Vũ lập tức liền kéo cô đến dặn dò.

Là vì đây là chị ruột của cô, cho nên rất hiểu chị gái của mình “Nếu lần sau chị ấy còn tìm đến con, con tránh xa một chút, biết chư: u Bảo Ngọc gật đầu.

Gần như là dì nuôi cô lớn, cho nên rất nghe lời Cung Nhã Yên.

Tôi định đưa bà ta về nhà họ Quách sống”
Quách Cao Minh đi về về họ, lời của anh ta là cho họ cảm thấy rất là kinh ngạc.

“Anh là nói muốn đưa chị tôi về nhà họ Quach sống?” Cung Nhã Yên tuyệt đối không đồng tình.

“Đúng”
“Sao anh có thể đưa chị ấy về nhà họ Quách sinh sống, chẳng nhẽ anh không nghe chị ấy vừa nấy nói gì sao?”
“Chị ấy muốn đưa bảo bối đi nước ngoài, sau đó chúng tôi sẽ không được nhìn thấy nó nữa, chị tôi mất tích hai mươi năm, vậy bảo bổi đi rồi, chúng tôi làm sao liên hệ, anh nỡ, chúng tôi không nỡ’ Cung Nhã Yên đối với cháu gái mới thật sự là tình cảm của người thân”
“Tôi sẽ không để sự việc đó xảy ra”
Quách Cao Minh nói chuyện với Cung Nhã Yên từ trước giờ đều có sự tôn trọng, chậm chậm nói: “Bà ấy chỉ là một mình từ nước ngoài về, mẹ vợ tôi đương nhiên là muốn mời bà ấy về nhà họ Quách sống”
“Gậy ông đập lưng ông”
Để tránh việc bà ấy tiếp cận Kiều bảo bối, không bằng trực tiếp đưa bà ta về nhà, thuận tiện quan sát từng hành động của bà ta.

Quach Cao Minh càng muốn biết, Cung Nhã Trang đã sống ở đâu trong những năm qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui