Rafael trịnh trọng quan sát bức bích họa trên tường.
Kiều Bích Ngọc nhớ tới khi bọn họ lần đầu tiên bước chân vào trong ngọn núi, người này đều bỏ qua những bức tranh trên tường, đột nhiên tập trung như vậy, hẳn là có điểm đặc biệt.
Không khí trong căn phòng tối âm u, rõ ràng là thiếu dưỡng khí, Rafael trực tiếp yêu cầu cô bỏ bật lửa trên tay ra, một ngọn lửa từ tay anh ta là đủ rồi.
Kiều Bích Ngọc kiễng chân và tiến về phía anh, cô cũng tò mò về bức tranh vẽ gì.
Các bức bích họa không phải là hình của người hoang dã, mà là nhiều hình vẽ kỳ lạ, Kiều Bích Ngọc đoán rằng hình tủ dài trông hơi giống quan tài đá.
Bức tranh tường cho thấy một khi quan tài được mở ra, một số khói sẽ xuất hiện giống như hộp của Pandora, một mảnh xương chết sẽ được vẽ ra, đại diện cho một điều gì đó xấu.
Có ba mảnh cây có thể được kết hợp thành một cây d.
Đột nhiên, cô nhận ra rằng đó là quyền trượng vàng được chia làm ba.
Theo bức tranh bích họa, cây trượng này được cất giấu trên ba hòn đảo là do tổ tiên cố ý làm ra, gom 3 cây trượng lại với nhau sẽ phát ra ánh sáng chói lọi, đây là linh thức và tượng trưng cho sức mạnh siêu nhiên vô tận.
Hai chiếc cốc cũng được vẽ.
Trong cốc hai cóc là nước sống và nước chết, người chết năm xuống có thể sống lại sau khi uống, còn người sống kia thì ngã xuống ngay sau khi uống.
Nhiều cảnh khác được vẽ, bao gồm sự sụp đổ của núi, đứt gãy mặt đất, núi lửa phun trào, vô số thiên thạch va vào các hòn đảo, nó phác họa hơi thở chết chóc và tĩnh lặng.
Có vẻ như tất cả những điều này đã thực sự xảy ra trước đây, có người đã tận mắt chứng kiến mới có thế vẽ nên một cách sống động.
So với Rafael, Kiều Bích Ngọc chỉ có thể đoán già đoán non về những bức tranh tường đáng kinh ngạc này.
Rafael ánh mắt sắc bén, không nói lời nào, Kiều Bích Ngọc cũng không hy vọng người này giải thích cho cô.
Quách Cao Minh và những người khác cũng tìm thấy những ghi chép đó trên tường.
So với ánh sáng bên Kiều Bích Ngọc, Quách Cao Minh và những người khác thậm chí không cần đốt đuốc, bởi vì quyền trượng đang phát ra ánh sáng vàng.
“Không sờ được, nóng quá”
Lục Khánh Nam tò mò đưa tay ra định sờ, nhưng khi đụng phải ngón tay đột nhiên rụt lại.
Vài người khác cũng tò mò mỗi người đều bị bỏng đỏ ngón tay, giống như là, ngón tay của họ chạm vào dung nham nóng bỏng, họ cảm thấy kinh hãi Lúc này, bọn họ yên lặng nhìn bức họa, sau đó nhìn đến quyền trượng phát sáng đang treo lơ lửng trên không.
Thế giới này rộng lớn quá, còn nhiều điều phải kinh ngạc.
“Dường như ngay cả Rafael cũng không thể chạm vào”
“Kiều Bích Ngọc bị mắc kẹt với tên khốn đó, cô ấy có sao không?”
“Cô ấy vẫn ốn” – Quách Cao Minh vẫn giữ được bình tĩnh.
“Cố gắng ghi nhớ lại càng nhiều tranh trên tường càng tốt” – Anh lập tức ra lệnh sắp xếp, bởi vì tranh tường chứa quá nhiều nội dung và không thể vẽ tay lúc này nên chỉ có thể dựa vào trí não.
Nội dung của những bức tranh tường này có giá trị rất lớn.
“Hiện tại chỉ có Kiều Bích Ngọc có thể chạm vào vương trượng.
Anh ta sẽ không làm gì Kiều Bích Ngọc” – Đây là lý do tại sao Quách Cao Minh không cần lo lắng về tình hình hiện tại của cô.
“Rafael đã đưa chúng ta đến đây tôi sẽ bắt anh ta đưa chúng ta an toàn trở ra” – Quách Cao Minh nói rất nhẹ nhàng nhưng vô cùng kiên định.
Tại hòn đảo hoang dã đang trở thành một đống hồn độn, Cá Mập cực kỳ coi thường mệnh lệnh của Bùi Hưng Nam “Tại sao lại phải giúp đám người trong cung?”
Hầu hết họ là những cư dân nghèo của các hòn đảo nhỏ gần Đại Tây Dương đã bán mạng sống của mình và đến đây làm việc.
Họ là những người trẻ ở độ tuổi 20, 30.
Tai họa bất ngờ này khiến họ sợ hãi và mọi người đều hoảng sợ.
Bọn họ đang trên đường đi, những người này đi chậm chạp, Cá Mập rất khó chịu.
Xét về thể lực, những người hầu này không thể bắt kịp Cá Mập và các nhân viên chuyên nghiệp của họ, thậm chí Bùi Hưng Nam và Châu Mỹ Duy dường như đang vô cùng chật vật.
“Thảm họa đang bùng phát.
Chúng ta nên đoàn kết lại.
Nhìn bọn họ sắp chết mà không cứu được không? Sau này chúng ta có thể cần họ, hãy nhìn xa hơn đi!” – Bùi Hưng Nam tức giận.
Cá Mập nổi cơn thịnh nộ và gầm lên: “Anh muốn làm Tránh Mẫu, muốn làm Thượng đế, đó là chuyện của anh, chúng tôi không muốn.
Quách Cao Minh nói chúng ta là hãy tự chăm sóc bản thân và đừng liên lụy mọi người.
Nếu cứ thế này sẽ cùng chết!”
Cá Mập bởi vì nghe nói Hầu Tử đã ngã chết nên mới tức giận cùng Bùi Hưng Nam tranh cãi.
“Đừng cãi nhau nữa!” – Châu Mỹ Duy vô cùng đau đầu.
Đội của họ rất đông và hùng mạnh, có bọn họ, có người hoang dã, người ở cung điện và cả động vật di cư.
Tất cả đều đồng lòng bước đến một nơi cao, tìm lên đến đỉnh một ngọn núi lớn.
Từ tầm mắt ngưng trọng nhìn ra xung quanh, ngôi nhà tranh đơn sơ bên dưới xập xệ, khói đặc bao trùm, có thể lờ mờ nhìn thấy dòng sông lớn, không còn một sinh vật sống nào trên sông.
Mặt đất rung chuyển và ngọn núi cũng rung chuyển, Châu Mỹ Duy và những người khác cảm thấy đỉnh núi không còn xa lắm.
Đất liền tan vỡ, trên mặt biển sâu yên tĩnh, đột nhiên có một cỗ lực lượng mạnh mẽ bùng lên, màu đỏ kinh hoàng phun ra.
Tất cả những điều này trước mắt khiến họ sợ hãi thiên nhiên..