Hơn nửa năm Quách Cao Minh không hề xuất hiện, cửa phòng tổng giám đốc trên tâng cao nhất của IP&G vẫn luôn đóng chặt, vắng vô cùng.
Các mỹ nữ thư ký cùng tầng mỗi ngày đều tám chuyện về Quách Cao Minh, không nhịn được liếc cánh cửa kia một cái, mỗi lần nhìn trong lòng đều cảm thấy thất bại.
Hôm qua Quách Cao Minh đột nhiên trở về công ty, khiến cho tất cả nhân viên trên tầng cao nhất có chút kinh hoảng.
Có một số người nhanh chóng vào nhà vệ sinh trang điểm lại, mặt bàn lộn xộn cũng được tranh thủ dọn dẹp một chút.
“Lần này tổng giám đốc trở về bị rám nắng một chút”
“..
Tôi cảm thấy làn da màu lúa mì này vô cùng cứng rắn, good, đẹp mắt!”
Các thư ký đều bị làn da màu vàng này làm cho mê muội, Quách Cao Minh trở về công ty, khiến các cô kích động rất lâu, lên tinh thần, làm việc cũng đặc biệt năng suất hơn.
“..
Dáng dấp đẹp trai thì màu da nào cũng đẹp, tôi thấy cơ bắp trên người tổng giám đốc cũng cứng răn lên không ít, nếu anh ấy cởi bỏ âu phục ra cảm giác lại đặc biệt chân thật hơn nữa, aaa..” Não bộ đang gào thét.
“Các cô có dám giả vờ ngã xuống bổ nhào vào người anh ấy, để được tự tay sờ bộ ngực đó không?” Tổng thanh tra phòng quan hệ xã hội vừa từ phòng nước đi ra lặng lẽ hỏi một câu “Đồ lớn mật! Sao cô có thể có ý đồ như thế với tổng giám đốc nhà tôi!”
Ngay lập tức có người chính nghĩa nhảy ra phản đối.
“., Gô thì nửa năm nay không phải chính lần có ý đồ với tổng giám đốc sao? Giờ gặp được người thật rồi lại không dám, thật vô dụng.”
“Ai dám, tôi cược ba triệu rưỡi!”
“Có người nào can đảm dám động đến tống giám đốc không, tôi cược một nửa của người vừa nấy”
Có thể nói là dân tình xúc động phẫn nộ.
Giữa giờ cơm trưa, trên tầng cao nhất của IP&G, các người đẹp đặt cơm gọi cơm ngoài tập thể, tính thời gian rồi mở một cuộc “hội nghị’ tám chuyện.
Có thể là do các cô đang quá hăng tám chuyện nên không để ý từ thang máy có một người đi ra, người đàn ông này nhìn các cô rất lâu, nhịn thật lâu, cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười “Tổng, tổng giám đốc Lục”
Bộ phận PR của giám đốc phát hiện Lục Khánh Nam trước, lúng túng hô to một tiếng, hi vọng các chị em bốn phía có thể nghe thấy.
Đang hỗn loạn cả một tâng, nhưng các mỹ nữ này cũng thành tinh rồi, tốc độ trở mặt kia phải khiến cho người ta tấm tắc khen ngợi, các cô nghiêng đầu, nở một nụ cười tiêu chuẩn như tiếp viên hàng không, nhất trí gọi một tiếng vô cùng ngọt ngào: “Xin chào, tổng giám đốc Lục”
Giống như các cô gái hung hăng tám chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.
Lục Khánh Nam vẫn như trước đây, trên mặt nở một nụ cười tiêu sái “Các cô có ý tưởng rồi sao lại không làm, tôi đặt ba trăm năm mươi triệu”
Lục Khánh Nam xem kịch không xem đây là chuyện lớn.
Những cô gái này xinh đẹp lạnh lùng, làm việc vô cùng năng suất, thật ra cũng rất thú vị, thế mà lại không sợ chết muốn bổ nhào vào Quách Cao Minh.
Trên mặt đông đảo các cô gái là nụ cười nhẹ nhàng, giả ngu là giỏi nhất, làm như không nghe thấy anh ta nói gì.
Bí thư trưởng đàng hoàng bắt chuyện với anh ta: “Lâu không gặp tổng giám đốc Lục, ngài lại đẹp trai hơn rồi”
“..
Sao đẹp bằng tổng giám đốc của các cô chứ” Lục Khánh Nam khiêm tốn nói một câu, đôi mắt kia cười đến đê tiện Quách Cao Minh này dù là ở công ty, vẫn thu hút được các quý cô, ngay cả khi lúc anh ngồi đọc sách dưới sân trường vẫn được các cô gái theo đuổi.
Ngoại trừ thân phận, dung mạo của Quách Cao Minh ra thì khí chất, cách anh làm việc, quả thực sẽ khiến cho nhiều người mê muội mà cúi đầu sùng bái “Chúng tôi không có ý khác, tuyệt đối không nên hiểu lâm”
“Đúng vậy ạ, chúng tôi chỉ đang đùa vui với nhau mà thôi, nào có can đảm lớn như vậy”
Những cô gái này lo lắng Lục Khánh Nam sẽ nói gì đó trước mặt Quách Cao Minh, ngộ nhỡ nói các cô trồng cây si không làm việc được, rất có thể sẽ bị điều đi công ty khác, lúc ấy khóc không ra nước mắt đâu Lục Khánh Nam nhìn từng cô gái xinh đẹp, đứng đắn nói: “Thật ra suy nghĩ của các cô cũng đúng, chỉ cần tính thời gian chính xác rồi bổ nhào vào Quách Cao Minh, vậy sẽ lập tức dễ như trở bàn tay, nắm chặt Quách Cao Minh.
Nhưng đáng tiếc…”
Khẽ kéo âm dài, làm bộc tiếc nuối, nhìn qua các cô Điều này khiến cho các cô gái xinh đẹp từ trước đến nay vẫn luôn giỏi khôn khéo, trình độ vàng dùng ánh mắt lấp lánh nhìn anh: “Tổng giám đốc Lục, việc lớn xin anh giải thích rõ ràng!”
Trưởng bộ phận PR lập tức lấy cho Lục Khánh Nam một cái ghế thoải mái, thư ký lại tranh thủ mang hoa quả và cà phê chiêu đãi anh thật tốt, những người này đều là người tài, từng người cười má lúm nhìn qua anh.
“Không cần khách khí, các cô ở trên tầng cao nhất làm việc lâu như vậy, lại không biết nguyên tắc cơ bản nhất của Quách Cao Minh, hai”
Các cô gái đều nhìn nhau, chuyện quan trọng này mà các cô lại không biết!
Bầu không khí trên tầng cao nhất đột nhiên vô cùng khẩn trương ngưng trọng.
Lục Khánh Nam than một tiếng: “Quách Cao Minh, anh ta tuân thủ nguyên tắc thỏ không ăn cỏ gần hang”
Quách Cao Minh vẫn luôn phân loại người bên cạnh mình rõ ràng, em gái là em gái, bạn bè là bạn bè, cấp dưới là cấp dưới, vợ là vợ.
“Trước kia nha, có một cô gái thật sự đã bổ nhào vào người Quách Cao Minh, kết quả là đã theo đuổi được Quách Cao Minh… Các cô nếu thật sự muốn thì phải chớp lấy cơ hội, có thể nghỉ việc trước, sau đó lại nghĩ cách bổ nhào anh ta…”
Lục Khánh Nam bình thường vẫn đùa giỡn các cô gái công ty nhà mình.
Các cô gái xinh đẹp ở IP&G nghe xong, liền bỏ cuộc, thật vất vả mới đến được vị trí này, bảo bọn họ nghỉ việc, không phải thế là ngu sao?
Được ăn cả ngã về không, không được không được, quá nguy hiểm.
Tổng giám đốc Lục bây giờ lại đùa các cô.
Lục Khánh Nam nhìn những khuôn mặt xinh đẹp, trên người là quần áo hàng hiệu, thân eo gợi cảm trưởng thành, không nhịn được cười to: “Tôi nói thật mà, sao các cô lại không tin”
Lúc trước Kiều Bích Ngọc bổ nhào vào người Quách Cao Minh còn gì.
Lục Khánh Nam bắt nạt các cô xong, trực tiếp đi vào phòng tổng giám đốc.
Mà sau lưng khuôn mặt các cô đều lộ vẻ quái dị, đừng suy nghĩ, đừng suy nghĩ, các cô vẫn là nên có ý tốt với tổng giám đốc đi.
Từng người đều không có can đảm.
“..
Cao Minh, những cô gái ngoài kia đều rất thú vị” Lục Khánh Nam cười đến nỗi quai hàm rộng mở, đắc ý nói.
Quách Cao Minh không ngẩng đầu, tay cầm bút máy nhanh chóng ký văn tùy ý nói một câu: “Nhìn trúng người nào thì tranh thủ ra tay, lấy về nhà, tránh việc mẹ cậu giam cậu lại”
Nhắc đến chuyện này, Lục Khánh Nam lập tức im lặng, Lục Khánh Nam bị Thái hậu nương nương nhà anh nhốt ròng rã một tháng, anh từ trong đảo về, trong lòng đầy cảm động chạy về nhà, tưởng nhớ người nhà anh.
Kết quả là, mẹ của anh cũng kích động chạy ra, lại nổi giận đùng đùng, tay trái tay phải đều cầm chổi lông gà, dùng sức đánh vào người anh.
“Vừa đi là đi hơn nửa năm, mẹ cứ tưởng con chết rồi, không chết thật sao? Bây giờ bà già này lập tức đưa con đi gặp Phật tổi”
Đáng tiếc, ông Lục và anh cả anh hai không có ai ra can ngăn, còn ở bên cạnh đổ dầu vào lửa, anh ba của anh ta lại càng không phải người, trực tiếp cầm gậy bóng chày ra cho mẹ anh ta đánh thuận tay hơn, đánh đến nỗi bắp đùi của anh ta đều là một màu xanh tím.
Lục Khánh Nam nhớ tới khuôn mặt tàn nhẫn kia, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
“Quách Cao Minh, vẫn là ông nội Quách thương cậu” Lục Khánh Nam rất ghen tị với anh, chỉ bị ông nội Quách đánh một gậy là xong việc.
Nhớ lại hồi ức đau khổ kia, đùi của anh ta lại đau nhức, mẹ của anh ta còn không cho ra ngoài.
Lục Khánh Nam khi vừa được giải phóng, lập tức chạy ra ngoài chơi, nghĩ đến việc tìm Kiều Bích ngọc đầu tiên.
Lục Khánh Nam kêu cứu: “Mẹ tôi hạ tử lệnh, năm nay nhất định phải tìm được con dâu cho mẹ, tôi định đưa Kiều Bích Ngọc đến để hòa hoãn không khí một chút, hi vọng có thể trì hoãn một chút”
“Mẹ tôi rất thích Kiều Bích Ngọc, cậu cho tôi mượn vợ cậu một chút, tôi mời cô ấy đi ăn tiệc, tôi còn muốn độc thân thêm mấy năm, chưa muốn bước vào nấm mồ hôn nhân” Lục Khánh Nam nói với vẻ mặt đau khổ.
Nhất thời Quách Cao Minh ngẩng đầu, giọng âm trầm kỳ lạ: “Cô ấy về nhà họ Kiều rồi”
“Cô ấy vậy mà lại về nhà ngoại chơi?”
Lục Khánh Nam vô cùng mất mát, hỏi một câu: “Cao Minh, cô ấy về nhà ngoại, sao anh lại không đi cùng?”
Đây đúng là đâm vào tim Quách Cao Minh.
Kiều Bích Ngọc về nhà ngoại chính là khởi nghĩa tạm thời, căn bản không đặt anh trong kế hoạch.
Lục Khánh Nam không để ý sắc mặt âm trầm của Quách Cao Minh, mà tiếp tục thiếu thông minh bực tức nói: “Tôi nghe nói Bùi Hưng Nam cũng không dễ chịu mấy, mẹ Bùi thấy cậu ta trở về, lập tức kinh sợ mà khóc lớn, vừa thấy mặt là khóc, khóc cả tháng..”
Trong lòng Bùi Hưng Nam chắc hẳn cũng rất khó chịu Lục Khánh Nam tình nguyện trận “Cao Minh, tôi đến nhà họ Kiều giúp cậu đưa Kiều Bích Ngọc trở về, tiện thể đưa cô ấy đến nhà họ Lục ăn một bữa cơm”
Lục Khánh Nam vừa nói vừa thương lượng: “Châu Mỹ Duy cũng đang muốn tìm Kiều Bích Ngọc, tôi thuận tiện kéo cô ấy đi trước”
Không hiểu sao Quách Cao Minh đột nhiên lại tức.
Tôi không đồng ý, mấy chuyện vớ vẩn kia cậu đừng dính líu đến cô ấy”
Quách Cao Minh cảm thấy anh coi cô như bảo bối, mà cô hết lần này tới lần khác nhất định phải đem bản thân mình lăn lộn trong hố bùn..