Đại Khải.
Mùa thu năm Vĩnh Ninh thứ bảy.
Vào năm này đã xảy ra không ít chuyện lớn.
Chẳng hạn như vị tiên đế bủn xỉn cả đời nọ đột ngột băng hà, lúc lâm chung ngay cả con cháu đời sau cũng chẳng thèm thương tiếc; hoặc thủ phụ [1] Dương Tẫn Trung kéo bè kết cánh, nắm giữ triều chính, nhập tiểu tông vào đại tông, tấn phong hoàng đế mới lên ngôi khi còn nhỏ tuổi; hay Dương thái hậu buông rèm nhiếp chính, ra tay khôi phục lại Đông Xưởng, đưa tổng quản thái giám Liên Đình bên người bà trở thành đốc chủ trẻ tuổi nhất...!
[1] Thủ phụ: người đứng đầu các đại học sĩ.
Cũng tại năm này lại xảy ra một chuyện nhỏ.
Năm ấy, vì hoàn thành di chúc của mẹ nên Nhứ Quả vừa mới 6 tuổi đã phải một mình đi vào kinh thành.
Đương nhiên, đối với bản thân Nhứ Quả mà nói thì e rằng sự việc sau mới là chuyện trọng đại rồi.