Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!
Chương 22 : Hoắc Thần Triệt (1)
"Chị quen tên vừa nãy sao?"
Tiểu Ngạo đi xuống ghế,chậm rãi đi tới trước mặt cô.
Cô không nói,đi xuống ghế ngả người xuống,nhắm mắt lại.Hôm nay cô vừa đăng ký học xong thì lại gặp chuyện kia,giờ lại......
Tiểu Ngạo thấy cô mệt mỏi liền đi xuống bếp rót ly nước đưa cho cô.
"Mệt thì uống đi"
Cô mở mắt nhìn Tiểu Ngạo,thằng bé này cũng không tệ.
"Tiểu Ngạo,nếu chị nói,chị là con của tên vừa nãy em có tin không?"
Tiểu Ngạo đăm chiêu suy nghĩ.Hình như không có khả năng.Tên tổng tài Lãnh gia cùng lắm mới 26,27 tuổi.Còn cô này thì đã 17 rồi.
Nhìn thấy vẻ nghi ngờ của Tiểu Ngạo,cô phì cười xoa đầu Tiểu Ngạo.
"Đúng rồi,chị là con nuôi.Không phải con ruột"
Tiểu Ngạo gật nhẹ đầu,dường như thông suốt.
"Chị nghĩ sao về cái chuyện hồi nãy? Không sợ sao? Chị sắp có mẹ nuôi rồi"
"Không biết nữa,nhưng chị tin tưởng cha nuôi"
Cô không biết lấy đâu ra lòng tin kia,nhưng trong lòng cô.Không 1 tia sợ hãi.
Tiểu Ngạo nhướn mày sau đó nở một nụ cười yếu ớt hiếm hoi trên gương mặt vốn dĩ đáng yêu kia.
"Chị nói còn chuyện kia,là chuyện gì vậy?"
Tiểu Ngạo tò mò hỏi.Dù sao cậu cũng mới 4 tuổi,tò mò cũng là điều đương nhiên.
"À thì là...."
Chưa kịp nói hết câu thì có người gõ cửa,Tiểu Ngạo và cô bốn mắt nhìn nhau.Cô vừa mới chuyển đến thôi,làm sao mà có khách được?
"Để chị ra mở cửa"
Tiểu Ngạo gật nhẹ,ngồi xuống ghế.
Cô đi ra cửa,vừa mở cửa ra thì một chàng trai trông có vẻ cao ráo,cả người đều là máu,gương mặt vì thế mà nhiễm đỏ.
Anh ta lảo đảo té xuống,đôi môi run rẩy mấp máy vài từ vô nghĩa gì đó.
Bản tính lương thiện trổi dậy,cô bất chấp trên người anh ta đầy máu mà khiêng vào nhà.
Tiểu Ngạo nhìn thấy anh ta.Nheo đôi mắt sau đó vội đỡ phụ cho cô.
2 người đỡ anh ta đến giường sau đó thừ người nhìn nhau.
"Đang yên đang lành,tự nhiên vác tên này vào làm gì?"
"Chứ chẳng nhẽ để anh ta ngoài cửa đến chết sao? Làm người không nên như thế"
"Ngu ngốc"
"....."
"Chị có quen bác sỹ nào không? Chứ nếu cứ như vậy anh ta sẽ chết đó"
Cô suy nghĩ sau đó bừng tỉnh.Đúng rồi,là Từ Triết.
Hết chương 22