Cha Nuôi Và Các Con Nuôi

Gina nhìn thấy Trịnh Liệt ngay giây cuối cùng đuổi tới, thật sự là vừa không phục vừa không cam lòng!

Ả lớn tới chừng này, chỉ có duy nhất hai người đàn ông lưu lại dấu vết trong tim ả, một chính là người anh trai ruột quan trọng nhất của ả, Kevin, ả nguyện ý vì hạnh phúc của hắn mà không từ mọi thứ! Người thứ hai chính là Andre, hắn mê người, hắn âm hiểm, hắn cường đại, hắn khiến người ta sợ hãi. Tuy rằng ả không có nhiều tình cảm với hắn lắm, cũng không mong muốn nên duyên vợ chồng với hắn, nhưng ả nguyện ý có con cho Andre, chứng minh phân lượng của hắn trong lòng ả không hề nhỏ.

Nhưng mà, anh trai Kevin liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, khi bị mù liền bị vứt đi như rác rưởi, sau này hồi phục thị giác, những người trong gia tộc lại bắt đầu rảnh rỗi không có gì làm đi phá hư sinh hoạt ấm êm mà anh trai ả vất vả lắm mới có được. Còn Andre, cư nhiên mạc danh kỳ diệu mất tích, gia tộc Doyle bị nhổ tận gốc, toàn bộ khu vực đều bị chấn động. Gina thậm chí có dự cảm, Andre đã chết.

Lựa chọn Ân Triệu Lan, một là vì Gina điều tra được y tựa hồ có liên quan đến cái chết của Andre. Ả muốn tìm cho con mình một người cha cường đại. Ân Triệu Lan thực rất cường đại. Hơn nữa, ả còn tìm thấy trên người y khí chất tương tự như anh trai ả, Kevin. Là một kẻ brother-complex, Gina không thể không động tâm.

Đáng tiếc, làm nhiều thứ đến vậy, cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.

Vốn mọi việc tiến triển thật sự thuận lợi, Ân Triệu Lan ngay tại thời khắc quyết định vốn đang bị ả vây ở thế bị động, sắc mặt đột nhiên trở nên cổ quái. Y cương ngạnh ngắt lời ả “Gina, tôi và cô cá cược một lần đi.”

Gina sửng sốt, tưởng rằng y muốn kéo dài thời gian, vì thế lạnh mặt nói “Anh không cần cố gắng làm trò, tôi…”

“Kevin, đúng không?” Ân Triệu Lan nói “Tên của anh trai cô.”

Gina sượng người. Kevin là uy hiếp của ả. Nhắc tới hắn, ả không thể không hành xử thận trọng.

“Anh muốn nói gì?”

“Cô muốn kết hôn, là vì muốn giữ vị trí người thừa kế của gia tộc Chelsey, không để những kẻ khác bức ép anh trai cô, đúng không?” Ân Triệu Lan nói chậm rãi, sự chán ghét y dành cho Gina đột nhiên phai đi không ít.

Gina cảnh giác nhìn y, đỡ bụng đứng lên “Chuyện tôi làm, không có liên can gì tới anh trai tôi.”

Ân Triệu Lan nhìn ả. Trong nháy mắt, sự thương tâm tuyệt vọng trên người y biến mất, y lại trở thành người quản lý xuất sắc trên thương trường, người kế nhiệm tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Trung Thiên.

Gina, một khi đã quan tâm ắt sẽ bị loạn.

“Mục đích của cô, chỉ là bảo hộ anh trai cô, để anh trai cô hạnh phúc.” Ân Triệu Lan nói một cách khẳng định.

“Chỉ cần anh ngoan ngoãn kết hôn với tôi, tôi có thể đạt được điều tôi muốn.” Gina cố chấp nói.

Ân Triệu Lan nói “Gina, Trịnh Liệt ở tại nước M. Anh ấy và anh trai cô, còn có cả người yêu của anh trai cô, “Tô”, đang ở cùng một chỗ.”

Gina nghe vậy lảo đảo, mém xíu ngã sấp xuống, may mắn có một thuộc hạ nhanh tay đỡ lấy ả.

“Anh nói cái gì?” Gina gạt tay thuộc hạ, tới gần Ân Triệu Lan, dùng lực nắm cổ áo y, cao giọng kêu lên.

“Cô có thể không tin. Nhưng mà, cô dám lấy an nguy anh trai mình ra mạo hiểm sao?” Ân Triệu Lan bình tĩnh hỏi lại.

“Nếu anh trai tao thiếu một sợi tóc, tao tuyệt đối không bỏ qua cho các người!” Gina hung ác nói.

“Cô dám lấy an nguy anh trai mình ra mạo hiểm sao? Nếu cô kiên trì kết hôn với tôi….” Ân Triệu Lan hỏi lại lần nữa.

Cô ả không dám! Ân Triệu Lan có thể nói ra tên Kevin, tên của người mà Kevin vẫn tâm tâm niệm niệm từ sau khi mất trí nhớ, cùng với sự tranh cãi nội bộ của gia tộc…những điều đó khiến Gina không dám hàng động thiếu suy nghĩ. Cho dù chỉ có một phần vạn khả năng, Gina cũng sẽ không để Kevin mạo hiểm!

Gina miễn cưỡng bình tĩnh trong chốc lát, trầm giọng hỏi “…anh muốn cược với tôi cái gì?”

Biểu tình Ân Triệu Lan trở nên thực kỳ lạ “Cô nói cha nuôi tôi Trịnh Liệt đã buông tay tôi. Tôi đây đánh cược với cô. Chúng ta tiến hành nghi lễ kết hôn trước rồi mới ký tên, nếu cha nuôi tôi tới đúng lúc ngăn cản hôn lễ, cô phải thả tôi và mẹ tôi an toàn rời đi, chuyện lần này coi như chưa từng xảy ra. Nếu cha nuôi tôi đuổi tới không đúng lúc, tôi sẽ kết hôn cùng cô, cho dù về sau anh ấy tìm cô gây rắc rối, tôi cũng sẽ nói là tôi cam tâm tình nguyện…”

“…Vậy nên, câu cuối cùng Gina nói với Ân Triệu Lan chính là “Anh thắng”.” Trác Thư Nhiên đẩy kính đen trên mũi, chậm rãi nói.

Trịnh Phỉ ngồi xổm thay vì ngồi đàng hoàng trên ghế sô trợn mắt há hốc mồm, súng lục trên tay rớt đất lúc nào không biết.

Trác Thư Nhiên mỉm cười “Tôi nói xong rồi đó.”

Trịnh Phỉ lấy lại tinh thần nổi trận lôi đình “Tôi kháo! Lúc trước anh bảo tôi lẻn vào sào huyệt con đàn bà kia giao dụng cụ liên lạc cho Ân Triệu Lan không phải nói như vậy! Biết rõ ông ba già nhớ anh ta mãi không quên, anh còn tạo cơ hội cho anh ta trở về! Anh não tàn hả?”

Trịnh Liệt trở về Nam Phong thị đón Trịnh Minh Bảo, Trịnh Phỉ hiếm khi chịu khó giúp đỡ Ân Triệu Lan chủ động tìm tới Trác Thư Nhiên, nói y muốn cấp cho Ân Triệu Lan một giáo huấn, khiến Ân Triệu Lan cách Trịnh Liệt càng xa càng tốt. Trác Thư Nhiên vui vẻ đồng ý. Vì thế hai người kết thành đồng minh, Trác Thư Nhiên phụ trách soạn thảo kế hoạch, Trịnh Phỉ phụ trách thi hành.

Mà điều duy nhất Trác Thư Nhiên yêu cầu Trịnh Phỉ làm là muốn y lẻn vào nơi Gina giam lỏng Ân Triệu Lan, giao một dụng cụ liên lạc mini cho Ân Triệu Lan. Dụng cụ này có thể nhét vào tai mà không bị phát hiện, đến cả thiết bị dò tìm kim loại cũng không thể dò ra được, là thứ đồ chơi mà không biết Trác Thư Nhiên kiếm được ở đâu.

Nhưng ngoại trừ lần đó ra, Trác Thư Nhiên không còn động tĩnh gì nữa. Cuối cùng sự tình sống chết mặc bay, Ân Triệu Lan an toàn quay về, Ân phu nhân không lâu sau đó cũng được thả, chịu một ít kinh hách nhưng không có tổn thương ngoài da, chỉ là với tình trạng của bà, nhất định phải mau chóng trở về nước C an dưỡng.

Ân Triệu Lan dẫn Ân phu nhân ly khai. Chỉ là ánh mắt y nhìn Trịnh Liệt trước khi đi khiến chuông báo động trong lòng Trịnh Phỉ reo inh ỏi!

Y cảm thấy vô cùng bực bội, muốn tìm tới Trác Thư Nhiên cầu giải thích!

Sau đó Trác Thư Nhiên cho y nghe một đoạn đối thoại của Gina và Ân Triệu Lan tại hôn lễ. Trịnh Phỉ không ngu ngốc, vừa thấy Ân Triệu Lan đột nhiên thay đổi thái độ, chiếm thượng phong, liền nghĩ đến dụng cụ liên lạc mà Trác Thư Nhiên bảo y đưa cho Ân Triệu Lan. Như vậy khẳng định, Trác Thư Nhiên âm thầm chi chiêu, Ân Triệu Lan mới có thể thuận lợi kéo dài thời gian, đợi Trịnh Liệt đến ngăn cản hôn lễ! Không thì Gina và Ân Triệu Lan đã sớm ký tên kết hôn!

Trịnh Phỉ trừng Trác Thư Nhiên! Cái tên gây họa này!

“Tôi không nói cho anh ta biết, cha nuôi đang trên đường tới.” Trác Thư Nhiên ôn hòa nói.

Trịnh Phỉ sửng sốt, há to miệng “What?!”

Không sai, Trác Thư Nhiên căn bản không nói cho Ân Triệu Lan biết Trịnh Liệt khi đó đang gấp rút vội vã chạy tới cứu y!

Y chỉ dùng dụng cụ liên lạc nói cho Ân Triệu Lan biết nguyên nhân Gina bức hôn, làm giảm sự chán ghét Gina của Ân Triệu Lan, hơn nữa còn khiến anh ta cá cược với Gina.

Ân Triệu Lan căn bản không còn lựa chọn nào khác. Trong tình huống ấy, vì an nguy của Ân phu nhân, anh ta hẳn phải ký tên. Trác Thư Nhiên thình lình nói ra gợi ý và yêu cầu, tựa như ném cho Ân Triệu Lan một chiếc phao cứu sinh, anh ta không thể không bắt. Nếu chỉ có một mình, với sự kiêu ngạo của anh ta nhất định anh ta sẽ từ chối, nhưng trong đó còn liên lụy tới mẹ anh ta. Vì Ân phu nhân, anh ta sẽ thỏa hiệp.

Kỳ thực Ân Triệu Lan vẫn có một nhược điểm, chính là Ân gia và người của Ân gia. Lúc trước anh ta có thể vì Ân gia và người của Ân gia mà gạt bỏ tự tôn đến cầu An Thế Duy, sau này càng bởi vì vậy mà trở thành tình nhân của Trịnh Liệt, mãi đến khi Ân gia đủ thế lực để tự bảo tồn mới không từ thủ đoạn rời bỏ Trịnh Liệt.

Nếu Trịnh Liệt thông minh bắt được điểm này, có khả năng Ân Triệu Lan sớm đã thiếp thiếp phục phục ở cùng Trịnh Liệt, những người như Tần Trăn Trịnh Phỉ, căn bản không có cơ hội có quan hệ ái muội với hắn.

Đương nhiên, Trác Thư Nhiên vĩnh viễn sẽ không nhắc nhở Trịnh Liệt điểm này.

Ân Triệu Lan sẽ dựa theo gợi ý của Trác Thư Nhiên và đánh đố Gina, Trác Thư Nhiên cũng lường trước được. Đến nước này, Ân Triệu Lan chỉ có thể phá bình phá suất. Trịnh Liệt đến, giai đại vui mừng. Trịnh Liệt không đến, Ân Triệu Lan chỉ có thể chân chính tuyệt vọng, đến lúc đó lấy ai không lấy, Gina cũng là một nữ nhân vì người nhà mà không từ thủ đoạn, âu cũng không phải một lựa chọn tồi.

Nhưng lý trí thì nghĩ vậy, Ân Triệu Lan vẫn mang một tia hy vọng mỏng manh chờ Trịnh Liệt đến, nhưng sự không tín nhiệm dành cho Trác Thư Nhiên nhắc nhở y không cần ôm hy vọng, bởi Trác Thư Nhiên có khả năng đang đùa giỡn y, muốn nhìn y thống khổ muốn nhìn y khuất phục. Nghi thức kết hôn được cử hành, từng lời thề tuyệt đẹp động nhân cứ như con dao lăng trì thể xác và tinh thần y, thế nên khi Trịnh Liệt như đấng cứu thế đẩy cánh cửa đó ra, quát bảo ngừng hôn lễ, đầu óc Ân Triệu Lan trống rỗng, mắt chỉ nhìn thấy hắn.

Ân Triệu Lan cả đời này, đừng nghĩ có thể thoát khỏi ma chú của Trịnh Liệt!

Trác Thư Nhiên lấy tay chống trán, thản nhiên nói “Cha nuôi quên không được Ân Triệu Lan. Nếu Ân Triệu Lan thật sự dùng phương thức này kết hôn với người đàn bà khác, anh ấy sẽ càng áy náy, càng tưởng niệm Ân Triệu Lan, càng buông không nổi tay.”

Đối với tình nhân bên người Trịnh Liệt, Trác Thư Nhiên thủy chung giữ vững quan điểm “đổ bất như sơ”. Y không nghĩ Trịnh Liệt sẽ chỉ chung thủy với một người, kể cả đó là y. Bởi vì gương mặt y và Ân Triệu Lan quá giống nhau, thời thời khắc khắc đều sẽ nhắc nhở cho hắn biết sự tồn tại của Ân Triệu Lan.

(đổ bất như sơ: đắp đập không bằng khai thông, cái này mình từng chú thích một lần rồi)

Nếu vĩnh viễn không thể chặt đứt tình cảm của Trịnh Liệt dành cho Ân Triệu Lan, như vậy cứ thuận theo tự nhiên đi! Chuyện tới bây giờ, Trác Thư Nhiên tin chắc Trịnh Liệt sẽ không vì Ân Triệu Lan mà bỏ rơi bọn họ.

Mà Ân Triệu Lan này lại là kẻ khiết phích, không có khả năng chấp nhận Trịnh Liệt lên giường với kẻ khác ngoài mình.

Ân Triệu Lan rõ ràng không thể chịu đựng được, lại cố tình giãy giụa luyến tiếc không buông Trịnh Liệt, nhất định vô cùng thú vị! Trác Thư Nhiên sung sướng nghĩ.

Trịnh Phỉ nhìn nụ cười trên môi Trác Thư Nhiên, đầu tự tưởng tượng, nếu y ở vị trí của Ân Triệu Lan…

Trịnh tứ thiếu tiếng tăm lừng lẫy trên đường mạnh rùng mình!

“Thật ác độc….” Thật sự quá ác độc!

“Cái gì?” Trác Thư Nhiên hơi hơi nghiêng đầu.

Trịnh Phỉ phản xạ lập tức nhảy ra sau sô pha, phòng bị nhìn y.

“Cậu chủ động tới tìm tôi muốn hợp tác, tôi cũng đáp ứng cậu cho Ân Triệu Lan một giáo huấn. Tứ thiếu còn chưa vừa lòng sao?” Trác Thư Nhiên ôn nhu hỏi.

Trịnh Phỉ muốn khóc. Giờ biến y thành tên chủ mưu? Nhưng y cũng chỉ không ra Trác Thư Nhiên nói sai điểm nào.

“Vừa lòng vừa lòng…. Tôi có việc đi trước!” Trịnh Phỉ nghe lời bản năng cảnh báo: nhanh chóng rời khỏi đây! Hơn nữa về sau còn phải: nếu quý trọng sinh mệnh, tránh xa Trác Thư Nhiên!

Trác Thư Nhiên nhìn thân ảnh thoăn thoắt của y, cười cười, đột nhiên cảm giác, những ngày sau thật đáng để mong chờ….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui