“Ngài có chuyện gì sao, tôi có thể làm thay ngài.”
Mặc dù cái chức Phó cục trưởng thành phố Đông Hải vốn đã rất cao.
Nhưng, có thể móc xích thêm một mối quan hệ tầm cỡ thế này thì ai dám chê chứ?
Nịnh nọt một gia tộc giàu có danh tiếng cả hàng trăm năm như Tranh Thị thì dù có là Phó cục trưởng cũng rất sẵn lòng.
Tranh Vân Phong thấy Phó cục trưởng Liêu tỏ thái độ như vậy thì vô cùng hài lòng.
“Nghe nói gần đây văn phòng An Ninh của các ông đã đổi chủ nhiệm mới rồi.”
“Nhưng theo tài liệu tôi nhận được thì, đạo đức của người này hoàn toàn không xứng đáng với chức vị ấy!”
“Là người đứng đầu phụ trách giữ gìn an toàn cho Đông Hải, nhưng lại thường xuyên qua lại với những nhân vật có thế lực ngầm.”
Dứt lời, anh ta lấy một tập tài liệu ra, trong tài liệu có một số chứng cứ cho thấy Dương Tiêu và Trần Diệu Dương có liên lạc gặp mặt nhau.
Những thứ này người của anh ta thu được khi càn quét thế lực của Trần Diệu Dương.
Phó cục trưởng Liêu cẩn thận nhìn thông tin ghi trong tài liệu, sau đó đập bàn một cái!
“Lại còn có cả chuyện thế này nữa à!”
“Đúng là con sâu làm rầu nồi canh, tuyệt đối không thể để cậu ta tiếp tục giữ chức vị này nữa!”
“Tôi sẽ làm đơn tố cáo ngay bây giờ, bãi miễn chức vụ cậu ta, và sai người đi điều tra rõ ràng!”
Phó cục trưởng Liêu không biết thân phận thật sự của Dương Tiêu, bây giờ, ông ta chỉ muốn tranh thủ cơ hội nịnh bợ Tranh Thị, nên khi nghe Tranh Vân Phong nói vậy, ông ta đưa ra quyết định vô cùng dứt khoát!
Khóe miệng Tranh Vân Phong khẽ cong lên.
Anh ta đã đạt được mục đích!
Sau khi rời khỏi văn phòng cục trưởng, Tranh Vân Phong nhận được điện thoại của Lưu Đạt Thành.
“Phong, anh Phong!”
“Hình như sáng hôm nay xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi…”
Ban đầu, anh ta sai người tới tập đoàn Nhã Trân gây rối làm loạn, còn dẫn Dương Tiêu tới công trường, mọi việc vô cùng thuận lợi.
Thậm chí, anh ta còn yêu cầu thuộc hạ livestream quá trình, và Trần Diệu Dương đã thực sự bị bắt.
Nhưng giữa buổi livestream, bên phía bên kia bỗng xảy ra sự cố, điện thoại di động rơi xuống mặt đất, những chuyện xảy ra sau đó thế nào anh ta cũng không biết.
Và chuyện quan trọng nhất là, sau đó dù anh ta có cố gắng gọi điện cho lão Vinh bao nhiêu cuộc cũng không có người bắt máy.
Bao gồm cả những tên giang hồ anh ta cử tới khi đó, tất cả đều mất liên lạc.
Khi Tranh Vân Phong nghe xong những điều này, anh ta bình tĩnh cười khẽ một tiếng, nói: “Làm việc khó tránh khỏi những chuyện ngoài ý muốn, thuận buồn xuôi gió mãi khác nào kỳ tích.”
“Bây giờ, tôi có một nhiệm vụ khác muốn giao cho cậu.”
“Đợi lát nữa tôi sẽ cho người gửi “tài liệu đen” của tập đoàn Nhã Trân tới chỗ cậu, cậu hãy dùng tên thật đến phòng Kinh tế Thương mại trình báo.”
“Tôi cũng đã nói chuyện trước với bên kia rồi, đến lúc đó, giấy phép kinh doanh của tập đoàn Nhã Trân sẽ bị Đông Hải thu hồi và hủy bỏ!”
Vừa nghe thấy kế hoạch này, trái tim Lưu Đạt Thành đập lỡ một nhịp!
Có điều, anh ta trả lời rất nhanh: “Nhưng, giờ Dương Tiêu kia đang là chủ nhiệm văn phòng An Ninh Đông Hải, anh ta chắc chắn sẽ dùng thân phận này để can thiệp.”
Lưu Đạt Thành vừa dứt lời, giọng cười kiêu ngạo của Tranh Vân Phong vang lên.
“Ha ha, chủ nhiệm văn phòng An Ninh Đông Hải sao?”
“Ngại quá, giờ anh ta không phải nữa rồi!”
“Hiện giờ anh ta chỉ là thường dân thôi, lấy danh phận gì đòi can thiệp kia chứ?”
Thật không ngờ, hiệu suất làm việc của Tranh Vân Phong lại nhanh đến vậy!
Tức khắc, Lưu Đạt Thành lại càng sùng bái anh ta hơn, lập tức lên tiếng!
“Em sẽ đi trình báo ngay đây!”
……
Tại văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Nhã Trân.
Lương Nhã Trân khẽ lau mồ hôi, bận tối mày tối mặt.
Vừa mới sáng sớm, khó khăn lắm mới giải quyết xong mớ hỗn độn, sau khi chắc chắn Dương Tiêu và Lâm Minh Tâm không có chuyện gì, cô mới dám thở phào một hơi.
Nhưng ai ngờ, đúng lúc này, chuyện bất ngờ khác ập đến!
“Reng reng reng!”
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, Lương Nhã Trân bắt máy.
“Xin chào, chúng tôi gọi tới từ phòng Kinh tế Thương mại Đông Hải.”
“Chúng tôi nghi ngờ quý công ty không đáp ứng đủ các điều kiện kinh doanh, cho nên tạm thời thu giấy phép kinh doanh lại và hủy bỏ, nhân viên điều tra của chúng tôi sẽ tới ngay lập tức.”
Lương Nhã Trân ngạc nhiên cực kỳ, nhưng đúng vào lúc này, trong văn phòng truyền đến tiếng ồn ào.
Vừa ngẩng đầu đã thấy vô số người cầm giấy chứng nhận hùng hổ đi vào công ty.
Trương Gia Giai và Lâm Minh Tâm cũng ngây ngẩn cả người, tự hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?