Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau!!

Tử Thất Thất nhìn mặt của hắn, mặt của hắn đã không phải mới vừa lạnh lùng như vậy, mà là trong nháy mắt biến thành cô đơn.

Âm thầm hít sâu một hơi, chuẩn bị nghe hắn tự thuật.

Lãnh Mạc Nhiên hai mắt nhìn phía ngoài cửa sổ là bầu trời bao la, cùng Mộng Thiến Tâm nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt mang theo nồng đậm ưu thương.

"Chuyện này muốn nói đến từ ba mươi năm trước, khi đó mẹ mới vừa sanh ra em trai của tôi, nhưng lại ở ngày thứ hai em trai vừa sinh ra bị mất, lúc ấy mẹ bị đả kích rất lớn, tinh thần liền bắt đầu càng ngày càng tệ, nhưng là cũng không có giống như bây giờ thay đổi hoàn toàn mất đi ý thức rõ ràng, mười năm về sau khi em trai mất. Đột nhiên, ba cũng đã biến mất, đã biến mất suốt một tháng, ở trong một tháng đó, mẹ bệnh tình chợt thay đổi nghiêm trọng, cuối cùng, một tháng sau, có người đưa tới ba thi thể, nói bị người phát hiện ở ngoại thành, khi đó mẹ nhìn ba thi thể, toàn thân ba người đều là vết thương, mà nơi tim bị một con chủy thủ đâm xuyên qua tới chết, trải qua khám nghiệm tử thi, cả ba bị ngược đãi còn không chỉ như thế, trong thân thể của hắn có thật nhiều dược vật hốn hợp, còn bao gồm ma túy, người khám nghiệm tử thi nói, coi như ba không bị người đâm thủng trái tim, cũng sẽ bị các vị thuốc hành hạ đến chết...... Mẹ hay là tại thấy ba thi thể cùng nghe được người khám nghiệm tử thi nói, thay đổi tinh thần hoàn toàn tan vỡ. Mẹ mỗi ngày đều sẽ tìm kiếm con trai mình, sau đó lại biết đột nhiên trước mắt của mình xuất hiện ảo giác của ba xác chết, cuối cùng...... Rốt cuộc bị giam ở nơi đây, thành một...... Một......" Hắn nói xong, thanh âm hơi mà có chút nghẹn ngào, tới cuối cùng, hắn còn là không thể nói ra mấy chữ cuối cùng, bởi vì hắn không muốn thừa nhận, mẫu thân của mình, thế nhưng lại biến thành như vậy.

Tử Thất Thất nhìn trên mặt hắn hiển lộ ra đau đớn, mình cũng giống như cảm nhận được đau đớn của hắn.

Muốn mở miệng an ủi hắn, nhưng là mình nhưng không có cái lập trường đó.

Đột nhiên, Lãnh Mạc Nhiên hít một hơi thật sâu, đem bi thống trên mặt quét tới, sau đó lộ ra vẻ mặt căm hận, nói: "Sau đó tôi liền bắt đầu điều tra cái chết của ba, mặc dù không có chứng cớ, nhưng mà tôi lại biết người kia chính là Mặc Hình Thiên, không...... Không đúng, hắn phải gọi Mặc Hình Phong mới đúng, không sai, chính là người đàn ông này, chính là hắn phá hư một nhà hạnh phúc của chúng tôi, để cho chúng tôi một nhà cửa nát nhà tan, cho nên tôi thề nhất định phải tự tay bắt được hắn, coi như hắn đã chết, tôi cũng vậy muốn bắt đến con hắn, đây chính là lời thề vào mười lăm năm trước lập hạ, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một người nào trong hắc đạo, tôi nhất định muốn cho bọn họ cần có luật pháp trừng trị!"

Tử Thất Thất nhìn vẻ mặt hắn càng ngày càng kích động, nhìn hắn trong đôi mắt căm hận, tim của mình đột nhiên cảm thấy áy náy.

"Thật xin lỗi......" Cô đột nhiên nói xin lỗi, thật sâu cúi đầu, nói: "Thật xin lỗi...... Cha của tôi thế nhưng đối với anh làm chuyện tàn nhẫn như vậy, thật xin lỗi...... Thật...... Thật xin lỗi......"

Nghe cô nói âm thanh nhu nhược, Lãnh Mạc Nhiên chợt quay đầu nhìn mặt của cô.

Hắn biết rõ người phụ nữ này là con ruột của Mặc Hình Phong, hắn là cừu nhân giết cha với chanruootj cô. Vào năm năm trước lúc biết được tin tức này, hắn thật vô cùng khiếp sợ. Không nghĩ tới vốn là Mặc Hình Phong nên chết mười năm trước thế nhưng vẫn sống thật tốt mười năm, cũng không nhớ đến hắn thế nhưng căn bản cũng không phải là hắc đạo đầu rồng chân chính, lại là anh trai hắn thay thế, càng không muốn nghĩ hắn đuổi bắt Mặc Tử Hàn nhiều năm như vậy, thế nhưng cũng không phải là con trai ruột của hắn, mà là tự tay giết người đàn ông đó. Rốt cuộc tại sao năm năm trước Mặc Tử Hàn muốn tự tay giết Mặc Hình Phong đây? Nguyên nhân này hắn đến bây giờ cũng không có điều tra ra được, nhưng là người trong hắc đạo sẽ làm ra chuyện như vậy nên coi như là rất bình thường chứ? Tỷ như giống như là tranh đoạt long đầu vị? Tỷ như là vì lợi ích của mình? Không sai, người trong hắc đạo đều là tự mình, đều là tàn nhẫn, đều là không có thân tình, đều là thích giết chóc động vật máu lạnh, cho nên hắn muốn tìm con Chip, đưa toàn bộ bọn họ lùng bắt, nhất cử đánh tan cả hắc đạo. Nhưng là....

Hắn hai mắt nhìn chằm chằm mặt xinh đẹp Tử Thất Thất.

Nữ nhân này mặc dù là con gái Mặc Hình Phong, mặc dù trong thân thể chảy dòng máu Mặc Hình Phong, nhưng là hắn tỉ mỉ điều tra qua, cô cùng Mặc Hình Phong căn bản cũng không phải là một loại người, cô cho tới bây giờ cũng không có đã làm chuyện xấu, là ở một rất gia đình rất bình thường lớn lên. Mà hắn thân là một người cảnh sát, coi như sẽ có căm hận ở bên trong lòng, nhưng vẫn là vô cùng rõ ràng, hắn không được đem căm hận đối với Mặc Hình Phong chuyển dời đến trên người người phụ nữ vô tội này, nhưng là Mặc Tử Hàn cũng không giống nhau, cô được Mặc Hình Phong một tay nuôi lớn, cái này cùng Mặc Hình Phong một dạng phạm án thật mệt mỏi, hắn nhất định phải tự tay đem hắn bắt bớ, để cho hắn cả đời đều ở đây trong tù.

"Cô không phải cần nói xin lỗi tôi!" Hắn chợt lạnh lùng mở miệng, chính trực mà nói: “Người sai phạm không phải cô, cô không phải cần nói xin lỗi với tôi. Mà cô nếu như còn là Tử Thất Thất của mười hai năm trước tràn đầy tinh thần trọng nghĩa, cũng không cần bị tình cảm mê hoặc, người đàn ông Mặc Tử Hàn này cũng không đáng giá để cô đi yêu, nếu cô còn có một chút lương tâm cùng lương tri của người bình thường, nên đưa hắn vào tù, để cho hắn tiếp nhận luật pháp trừng trị!"

Tử Thất Thất nghe lời của hắn, cũng không có để ý hắn nói mình, mà là đang ảo tưởng, nếu như hắn biết Mặc Tử Hàn chính là em trai của hắn, như vậy hắn còn có thể dùng chính là vẻ mặt này, nói ra như vậy sao?

"Cái đó......" Tử Thất Thất đột nhiên có chút chần chờ mở miệng, hai mắt cũng là chăm chú nhìn chằm chằm hắn.

"Lại có chuyện gì?" Lãnh Mạc Nhiên rất rõ ràng có chút đáng ghét.

"Tôi chỉ là muốn hỏi anh, vào ba mươi năm trước em trai của anh mất, người nhà các anh không có đi tìm hắn sao?" Tử Thất Thất hơi có chút thấp thỏm nói ra khỏi miệng, trái tim treo lên thật cao.

Lãnh Mạc Nhiên nghe vấn đề của hắn, đột nhiên trầm mặc, trên mặt lại một lần lộ ra biểu tình cô đơn.

"Thế nào? Là đã xảy ra chuyện gì sao?" Tử Thất Thất nghi ngờ hỏi.

"Chết!" Lãnh Mạc Nhiên đột nhiên nhẹ giọng phun ra hai chữ này.

Chết?

Tử Thất Thất kinh ngạc!

"Anh nói em trai anh, hắn...... Chết?"

"Không sai, sau khi hắn mất tích ba ngày, cảnh sát tìm được thi thể nho nhỏ của hắn, bởi vì ba sợ mẹ sẽ càng thêm thương tâm, cho nên mới chưa nói thật với mẹ."

Tử Thất Thất nghe hắn đơn giản trình bày, chân mày thật sâu cau lại.

Mặc dù nói không biết bọn họ tìm được tiểu thi thể là chuyện gì xảy ra, nhưng là em trai của hắn hiện tại hoàn hảo còn sống, hắn chính là Mặc Tử Hàn a. Muốn nói cho hắn biết, muốn cả nhà bọn họ đoàn tụ, sau đó tất cả mọi người thay đổi hạnh phúc, nhưng cô bây giờ lại không thể nói, cô cái gì cũng không thể nói.

Loại cảm giác này thật sự rất khó chịu, trong lòng cất giấu một chuyện không thể nói, ép cô có chút thở không nổi.

"Cô còn có vấn đề gì sao? Nếu như không có, tôi phải đi!" Lãnh Mạc Nhiên chợt lạnh lùng mở miệng, giọng nói thật giống như đã không nhịn được.

"A, không có!" Tử Thất Thất lúng túng trả lời.

"Vậy chúng ta đã không còn gì để nói được rồi, chờ cô đem con chip lấy ra cho tôi, lại liên lạc với tôi, chỉ là cô đừng nghĩ lừa gạt tôi, tôi không phải là người đàn ông ngu ngốc, đừng quên tôi là cảnh sát!" Lãnh Mạc Nhiên nói xong, một bộ chánh khí, sau đó sải bước mở ra, hướng phòng bệnh Mộng Thiến Tâm đi.

Tử Thất Thất nhìn bóng lưng của hắn, lại ở thời điểm này sẽ không tự giác liên tưởng. Nếu Mặc Tử Hàn ba mươi năm trước không có bị ba bắt đi, có thể hay không cũng giống như hắn, một bộ dáng chánh nghĩa, luôn là nói muốn cho người xấu tiếp nhận luật pháp trừng trị.

"A......" Không tự chủ, cô lại cười ra ngoài.

Lãnh Mạc Nhiên sải bước đi, chân mày thật sâu nhíu lên.

Tại sao mình đối với người phụ nữ này nhiều đây? Cô coi như không phải người xấu cũng là con gái Mặc Hình Phong, hắn tuyệt đối không thể tin tưởng cô, nhưng mà ở tại nhất cử nhất động của cô một cái nhăn mày một nụ cười, cũng là làm cho người ta không tự chủ cảm thấy, người phụ nữ này có thể tin tưởng, mà cô cũng sẽ giúp giúp hắn.

Hi vọng cô nói đều là thật sao, hi vọng cô không có lừa gạt hắn thôi......

............

......

Bên trong xe

Tử Thất Thất như cũ ngồi ở xe chỗ ngồi phía sau, nhưng là cô lần này không phải cùng Vũ Chi Húc ngồi xe thể thao Bugatti, mà là trong xe Hỏa Diễm cùng Hổ Phách hai người bọn họ, tựa hồ là cố ý muốn theo chân bọn họ đơn độc chung đụng, cũng tựa hồ là có cái gì chuyện quan trọng, muốn theo chân bọn họ nói.

"Hỏa Diễm... Hổ Phách..." Tử Thất Thất rốt cuộc nhẹ nhàng mở miệng.

"Dạ!"

"Dạ!"

Hỏa Diễm cùng Hổ Phách cùng nhau ứng tiếng, trong lòng đã chuẩn bị tốt.

"Các anh nhất định rất là nghi hoặc, tại sao tôi muốn đi gặp người phụ nữ Mộng Thiến Tâm này, cũng nhất định rất là nghi hoặc, tại sao tôi sẽ biết Lãnh Mạc Nhiên là cảnh sát, hơn nhất định vô cùng nghi ngờ, tôi là không phải đang làm chuyện thương tổn đến Mặc Tử Hàn, có đúng hay không?" Tử Thất Thất trực tiếp đưa nghi vấn trong lòng bọn họ tất cả nói ra, mà thanh âm của cô tuy nhiên vẫn vô cùng bình tĩnh.

"Dạ!"

"Dạ!"

Hai người lại trăm miệng một lời trả lời.

"Trước mặt hai vấn đề, tôi không có trả lời các anh, nhưng mà tôi lại có thể nói cho các anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không tổn thương điện hạ các anh, hơn nữa còn sẽ đem kế hoạch của tôi nói cho các anh biết, nhưng là các anh có thể hướng tôi bảo đảm, không đem chuyện các anh biết nói cho Mặc Tử Hàn?"

"......"

"......"

Hai người đột nhiên trầm mặc.

Tử Thất Thất chân mày hơi nhíu lên, nhẹ nhàng thở dài. Quả nhiên hai người kia không có cách nào đơn giản như vậy liền bị thuyết phục, hơn nữa bọn họ hình như là vô cùng trung thành với Mặc Tử Hàn, coi như Mặc Tử Hàn hỏi bọn hắn hôm nay cô đều đi nơi nào, đi làm cái gì, thấy người nào, bọn họ nói vậy cũng sẽ làm trái với lúc trước hứa với cô, đem tất cả đều nói cho Mặc Tử Hàn chứ?

Thật sự là phiền toái!

Thì không nên dẫn hai người bọn hắn cùng đi, nhưng không mang theo bọn họ, Mặc Tử Hàn lại suy nghĩ lung tung.

"Ai......" Cô buồn buồn thật sâu than thở, hai mắt nhìn gáy hai người bọn họ một chút.

"Được rồi, tôi liền đem chuyện có thể nói cho các anh biết, chờ các anh nghe qua, sau lựa chọn có muốn hay không nói cho Mặc Tử Hàn, dù sao...... Coi như bị Mặc Tử Hàn biết, tôi cũng vậy sẽ khư khư cố chấp đi làm chuyện tôi cho là đáng giá, tôi không phải là người dễ dàng bị ngăn cản đấy!" Tử Thất Thất thỏa hiệp lui về sau một bước dài, sau đó bắt đầu vừa nói kế hoạch của mình: "Thật ra thì tôi biết Lãnh Mạc Nhiên, là bởi vì hắn tới tìm tôi, tìm tôi giúp hắn tìm một con chip, chính là con chip ghi chép chứng cớ các anh phạm tội, tôi vừa bắt đầu cũng rất kinh ngạc, nhưng là sau lại vừa nghĩ, tôi liền......"

Tử Thất Thất đem lấy kế hoạch trong lòng toàn bộ cũng nói cho Hỏa Diễm cùng Hổ Phách, nhưng qua khứ thân thế Mặc Tử Hàn cô che giấu, bởi vì cô cho là, chuyện này còn để cho cô quyết định là tốt hơn.

Là muốn nói cho hắn biết đây?

Vẫn lại là không nói cho hắn biết đây?

※※※

Biệt thự Mặc gia.

Lúc Tử Thất Thất trở lại, Mặc Tử Hàn cũng đã thật sớm về tới nhà, chờ đợi cô trở lại, mà thời gian mấy giờ này, Mặc Tử Hàn vô cùng lo lắng, có thể nói là mỗi một phút mỗi một giây đều ở đây đứng ngồi không yên, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì, mà lúc hắn thấy cô bình an trở về, tâm mới chậm rãi rơi xuống. Hắn cũng không nghĩ hỏi cô cái gì, trong lòng của hắn, chỉ cần cô an toàn trở lại bên cạnh hắn, như vậy còn dư lại tất cả đều chuyện nhỏ, dù là cô thật kế hoạch muốn trả thù hắn, hắn cũng sẽ không có nửa câu oán hận.

"Em đã trở về!" Tử Thất Thất đi tới trước mặt của hắn, đầy mặt nụ cười mở miệng.

Mặc Tử Hàn nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, mình cũng hơi cười cười nói: "Hiện tại ăn bữa tối còn có chút sớm, không bằng trở về phòng ăn chút điểm tâm đi, anh nghe nói em buổi trưa hôm nay không có ăn cơm liền ra ngoài, em hiện ngoan ngoãn đồng ý, liền thân mật kéo tay của hắn.

Mặc Tử Hàn nghiêng đầu nhìn cô, hai người đi lên cầu thang.

Vũ Chi Húc cùng An Tường Vũ đứng ở lầu một, nhìn bọn họ đi lên lầu, hai người cũng chia ra về tới gian phòng của mình, mà Hỏa Diễm cùng Hổ Phách đứng tại chỗ, đầy mặt tâm sự, không biết phải như thế nào là tốt.

Nghe Tử Thất Thất nói những lời đó, bọn họ chợt thay đổi mê mang, rốt cuộc muốn không cần nói cho điện hạ chân tướng đây? Nhưng là......

"Nên làm cái gì?" Hổ Phách đột nhiên mở miệng, hỏi Hỏa Diễm.

"Không biết!" Hỏa Diễm lạnh lùng trả lời, chân mày cũng không có giãn ra.

"Vậy thì hành sự tùy theo hoàn cảnh đi, có lẽ điện hạ căn bản cũng không sẽ hỏi!"

"Nếu như hỏi đây?"

"Ách......"

"......"

Hai người nói hồi lâu vẫn không cách nào đưa ra quyết định.

Nếu như có thể lựa chọn, như vậy bọn họ thà bị lựa chọn không có nghe phu nhân nói bất kỳ lời nào......

※※※

Phòng ngủ lầu hai

Tử Thất Thất cùng Mặc Tử Hàn mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sa lon, ở giữa hai người có một khay trà bằng thủy tinh, trên khay trà để bốn đĩa điểm tâm khác nhau, còn có một bình Hồng Trà thượng hạng, đối với thân thể Tử Thất Thất rất có ích.

Tử Thất Thất ăn hai miếng điểm tâm, uống một ít trà, sau đó liền xoa xoa miệng mình.

Mặc Tử Hàn thấy cô chỉ ăn hai, lập tức bất mãn nói, "Làm sao em ăn ít như vậy? Em phải ăn nhiều một chút mới được!" Hắn nói xong, liền lại đem nâng một, cứng rắn nhét vào trong tay của cô.

"Nhưng mà em không ăn được, em đã no rồi!" Tử Thất Thất chau mày lại, nhìn điểm tâm trong tay.

"Không được, cho ăn anh, cho nhiều thịt, ngươi quá gầy!" Mặc Tử Hàn đột nhiên nghiêm túc mở miệng, bá đạo ra lệnh.

"Thịt không phải là có thể có dáng dấp của em, hơn nữa coi như hiện tại ăn, cũng không thể lập tức là có thể có a!"

"Anh bất kể, em coi như không thể lập tức có thịt, cũng phải đem khối này ăn xong, sau đó chờ một chút còn phải ăn bữa ăn tối cho anh, nhất định phải ăn một chén to cơm mới được!" Mặc Tử Hàn tiếp tục bá đạo, một bộ dạng độc tài.

"À? Muốn ăn nhiều như vậy à? Em sẽ ói đấy!"

"Ói ra sẽ ăn lại cho anh!"

"Anh cũng quá bá đạo chứ?"

"Em là người phụ nữ của anh, anh đối với em bá đạo có cái gì không đúng sao?"

"Ách......"

Tử Thất Thất im lặng nhìn hắn, nhìn bộ dáng duy ngã độc tôn của hắn. Thôi, sẽ để cho hắn phách lối một chút đi, hơn nữa cô hôm nay đã làm chuyện để cho hắn không cách nào tiếp nhận, mà hắn cũng đã vô cùng nhẫn nại đến hiện tại cái gì không có hỏi rồi, cô cũng không cần nữa chọc hắn. Chỉ là...... Thật không đem thân thế của hắn nói cho hắn biết sao?

Cô không muốn giấu giếm hắn bất cứ chuyện gì, bao gồm thân thế của hắn, bao gồm kế hoạch của cô, bao gồm chuyện cô đang tìm con chip. Cô muốn nói toàn bộ cho hắn biết, sau đó cùng hắn cùng nhau thương lượng, nhưng là......

"Mặc Tử Hàn......" Cô chợt nhẹ giọng kêu hắn.

"Ừ?" Mặc Tử Hàn nhẹ nhàng ứng tiếng, đã ý thức được cô muốn mở miệng nói, chính là chuyện hôm nay cô đi ra ngoài.

"Có chuyện em muốn nói cho anh biết!" Tử Thất Thất làm ra quyết định.

"Em nói đi!" Mặc Tử Hàn mỉm cười nhìn cô.

Tử Thất Thất theo dõi ánh mắt dịu dàng của hắn, nhìn khuôn mặt hắn tươi cười, sau đó nhẹ giọng mở miệng, nói: "Thật ra thì ngày đó em gặp được ba, ba nói với em chuyện cha ruột em với cha ruột anh, để cho em biết chính là nguyên nhân anh giết cha ruột em, sau đó em liền tò mò hỏi một chút thân thế của anh, ba đem tất cả đều nói cho em biết, mà hôm nay đi ra ngoài, cũng là vì xác nhận chuyện này. Cho nên em muốn hỏi anh, anh nghĩ có muốn hay không biết cha ruột mình là ai, anh nghĩ có muốn hay không biết thân thế mình? Nếu như anh nói muốn, em liền đem hiểu biết toàn bộ nói cho anh biết!"

Mặc Tử Hàn mặc dù sớm đã có chuẩn bị, biết cô nói chuyện có thể sẽ là một chuyện rất kinh người, lại không nghĩ rằng, cô phải nói, lại là thân thế của mình.

Hơi có chút kinh ngạc, trong lúc nhất thời có chút hốn độn.

Ba của hắn?

Thân thế của hắn?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui