Chẩm biên

 
Đối với Mật Mật mà nói, trên người cô vĩnh viễn luôn có cái mác, đó chính là “Nghèo”.
 
Từ nhỏ đến lớn, họ hàng, bạn bè, và cha mẹ bạn bè, đều biết nhà cô nghèo, có người tránh còn không kịp, có người ngoài mặt không nói, trên thực tế âm thầm cảnh cáo con mình, phải chú ý tiền của cẩn thận, đừng để Mật Mật thấy.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cũng có những bậc cha mẹ giống như nhà Khúc Linh, biểu hiện hết thảy đều bình thường, nhưng mà cũng sẽ ngầm lải nhải vài câu, cho rằng Mật Mật lớn lên xinh đẹp, tương lai không phải học cái xấu, cũng là không có tiền đồ, chẳng hạn như đi làm tiểu tam cho đàn ông có tiền, linh ta linh tinh.
 
Điều này khiến cho bản thân Mật Mật phải rất cố gắng để bỏ ngoài tai những lời chỉ trích trên con đường trưởng thành của mình, bạn bè của cô cũng không chê cô nghèo, ai cũng muốn sống vui vẻ một chút, giống như đóa hoa nỗ lực giãy giụa dưới ánh mặt trời, hướng về phía trước mà sinh trưởng.

 
Cho nên lời này của Cảnh Hoàn cũng giống với suy nghĩ của những người lớn đó, Mật Mật kết hôn, chính là vì tiền của Lăng Nhiễm.
 
Nhìn thấy Mật Mật tức giận đến mức hơi run lên, trong mắt Cảnh Hoàn hiện lên chút áy náy, cậu ta đưa tay kéo cánh tay Mật Mật lại, khó chịu nói:
 
“Thực xin lỗi Mật Mật, mình chỉ là quá tức giận, nên nói không lựa lời, nhưng mà cậu cũng biết mình thích cậu, thích cậu thật nhiều năm, mình không có cách nào chấp nhận được sự thật cậu đã kết hôn, mình cho rằng chúng ta còn trẻ, chúng ta còn có rất nhiều thời gian, mình cho rằng sau khi thay đổi quan niệm của cha mẹ, tất cả mọi chuyện đều còn kịp.”
 
Lúc học cấp ba, cậu ta từng rất phô trương mà theo đuổi Mật Mật một lần, nhưng lần đó gây ồn ào cũng thật lớn, cha mẹ cậu ta còn đặc biệt chạy đến trường học, răn dạy Mật Mật trước mặt giáo viên và học sinh cả lớp, nói Mật Mật không biết xấu hổ, thấy nhà bọn họ có tiền nên quyến rũ Cảnh Hoàn...
 
Từ sau lần đó, Cảnh Hoàn bớt phóng túng đi rất nhiều, cậu ta biết Mật Mật không phải người như vậy, bởi vì cậu ta là người chủ động theo đuổi Mật Mật trước, mãi cho đến lúc sau cha mẹ cậu ta xuất hiện, Mật Mật cũng chưa từng đồng ý ở bên cạnh cậu ta.
 
Cho nên Cảnh Hoàn cảm thấy cha mẹ của mình có thành kiến với Mật Mật, nếu Mật Mật vì tiền, cô sớm đã ở bên cạnh cậu ta, mặc cho cha mẹ cậu ta chia rẽ bọn họ như thế nào, Mật Mật đều sẽ ở bên cạnh cậu ta.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 

Cảnh Hoàn cảm thấy, cậu ta và Mật Mật đều còn trẻ, có lẽ sau khi tốt nghiệp đại học, hai người lại đi làm mấy năm, chờ đến lúc cha mẹ cậu ta chịu không nổi nữa, bắt đầu thúc giục chuyện kết hôn, bọn họ sẽ cảm thấy cho dù cậu ta có ở bên ai, chỉ cần nhanh chóng kết hôn sinh cho bọn họ một đứa cháu trai thì đều được cả, đó mới là lúc cậu ta và Mật Mật chân chính có thể ở bên nhau.
 
Tất cả những chuyện này, Cảnh Hoàn đều suy xét thật kỹ, cậu ta đều đã thay cho chính mình và Mật Mật nghĩ đến chuyện tương lai.
 
Chỉ duy nhất không nghĩ tới chính là, Mật Mật vừa tốt nghiệp điều dưỡng đã kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn, nghe nói còn là một người đàn ông rất ưu tú.
 
Cảnh Hoàn không thể chấp nhận được, cô gái mình thích nhiều năm như vậy bỗng nhiên đã thành của người khác, cậu ta không chấp nhận được.
 
Sau đó, cậu ta dùng sức bắt lấy cánh tay Mật Mật, như thể muốn mạnh mẽ kéo cô ra khỏi cuộc hôn nhân với Lăng Nhiễm.
 

Mật Mật dùng sức giãy giụa, cô thấp giọng quát:
 
“Cậu buông tay ra, Cảnh Hoàn, chúng ta có chuyện gì thì nói, cậu không nên động tay động chân, Cảnh Hoàn!”
 
Khúc Linh ở một bên cũng xem đến sốt ruột, cô đứng ở giữa Cảnh Hoàn và Mật Mật, vội vàng nói:
 
“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta đều là bạn bè, không cần như vậy, làm loạn lên như vậy thật sự khó coi.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận