Chân Ái

Câu chuyện xảy ra nhiều năm sau này…

Chiều Chủ Nhật rảnh rỗi ở nhà xem TV quả thật là lựa chọn không tồi. Thời gian này đang diễn ra giải bóng chày quốc tế, Lạc Huân dõi mắt lên màn hình xem Đài Loan và Nhật Bản giao đấu. 

Ân Đồng bên cạnh luôn miệng thắc mắc tại sao lại được tính điểm, tại sao phải phát bóng, tại sao phải ném bóng… Cô thật sự không hiểu nha, một trận đấu kéo dài 4-5 tiếng, không phải buồn ngủ chết hay sao. Dù chồng yêu cũng nhẫn nại trả lời từng câu hỏi ngớ ngẩn, cô cũng tự biết bản thân không có khiếu thu nạp những thông tin này vào đầu, chỉ biết ủng hộ Đài Loan vô điều kiện.

Mà bên này, Hạ Tiểu Nhu đã mua bia và một đống đồ ăn vặt từ lâu, chuẩn bị xem cùng ông xã nhà mình. Mỗi khi có trận đấu giữa Đài Loan và Nhật Bản, bất kể bóng chày hay bóng đá, hai vợ chồng nhà này đều hồi hộp theo dõi. Hạ Tiểu Nhu luôn ồn ào náo nhiệt chọn đội Nhật Bản, Phương Nghị luôn bình tĩnh trầm ổn chọn đội Đài Loan.


“Lần này anh muốn cá cược gì?” Hạ Tiểu Nhu hỏi cho có lệ thôi, cô biết ông xã luôn nhường phần quyết định cho cô.

“Cho em chọn!” Không phải anh chưa bao giờ được quyết định sao, còn làm bộ!

Hạ Tiểu Nhu suy nghĩ một lúc, cuộc sống của cô bây giờ thỏa mãn hạnh phúc không còn gì để chê. Việc nhà chia đều, muốn gì ông xã đều đáp ứng, cần gì phải cá cược mới có được. Nhưng không sao, đây cũng gọi là một loại tình thú.

“Prada mới ra túi xách mùa này…” Không phải cô không mua được, nhưng của chồng tặng vẫn thích hơn. Hạ Tiểu Nhu quay sang anh mở to hai mắt chớp chớp.


Phương Nghị nhìn nét mặt ra vẻ thỏ con của cô không nhịn được cười. Mèo đại vương lại tỏ vẻ ngây thơ, không chân thật xíu nào. 

“Được thôi! Nhưng nếu Nhật Bản thua thì…” Anh kéo cô vào lòng, thì thầm vào tai cô. 

Hạ Tiểu Nhu quăng gối sang “Không, nhất định em sẽ thắng!”

Thế nhưng trái với mong muốn của cô, ở lượt tấn công cuối cùng, Đài Loan lại bứt phá bằng một cú homerun, ăn đứt Nhật Bản. Phương Nghị vừa nhìn bảng điểm được thay đổi lập tức tắt TV, nhào tới bế Hạ Tiểu Nhu vào phòng.

Sáng hôm sau, Hạ Tiểu Nhu có cuộc họp quan trọng nên phải dậy sớm, nhìn sang người nào đó vẫn đang thỏa mãn ngủ ngon vì không có ca làm liền hét lên hậm hực “Phương Nghị lần sau chúng ta cùng ủng hộ một đội đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận