Dịch giả: Titan
Phòng đấu giá của Đa Bảo các vì phòng ngừa có tu sĩ giả vờ nâng giá, cho nên mỗi vị tu sĩ tiến vào hội trường đều phải nộp năm mươi linh thạch làm tiền thế chân, sẽ hoàn trả sau khi kết thúc buổi đấu giá.
Đến nơi trước, sau khi Lục Bình đóng lệ phí xong, đem pháp khí phi xa giao cho bên bán đấu giá, suy nghĩ một chút, đem cực phẩm huyết phù do mình chế luyện lấy ra một trăm tờ, đồng thời còn có hai bộ tử mẫu dự cảnh phù cùng nhau giao cho bên bán đấu giá.
Cuối cùng, Lục Bình lại bỏ thêm năm mươi linh thạch, đưa thêm mấy món vật phẩm của mình tham dự bán đấu giá, coi như là lấy được tư cách đại chủ cố, vì vậy, bị an bài đến ngồi ở một căn bao gian.
Lục Bình sở dĩ lựa chọn bao gian, đương nhiên là vì giữ bí mật.
Trước khi tới đây, Lục Bình đã ở Huyền Kỳ đảo lấy được tin tức xác thật từ Sứ Linh Linh, rằng buổi đấu giá lần này đúng là sẽ có Dung huyết đan xuất hiện.
Lục Bình nhất định là muốn tham dự đấu giá Dung huyết đan.
Nói đến Dung huyết đan, Lục Bình trong lòng hơi mừng. Sau khi tới bao gian, đem một bình ngọc tinh sảo từ trong trữ vật đại ra.
Thời điểm mở nắp bình, một cổ hình hương phiêu tán đi ra, bên trong là một viên thuốc viên màu tím lớn chừng trái nhãn. Viên thuốc mặt ngoài mơ hồ có ánh sáng thấu lộ ra.
Đây chính là Dung huyết đan mà hắn trên Địa Khôn đảo Thụ Đan các đã đổi được.
Lần này, Lục Bình tới tham gia buổi đấu giá vốn là muốn cùng phân đội thứ bảy tham gia cùng nhau đi. Nhưng sau khi tới Huyền Kỳ đảo, mới biết Diêu Dũng đã dung huyết thành công, trở thành Chân Linh phái nội môn đệ tử, đã quay trở về Chân Linh đảo tiếp nhận bước truyền thừa kế tiếp.
Vừa vặn, Đỗ Phong cũng đạt tới tầng chín điên phong, chuẩn bị dung huyết sự nghị, cũng không thể tới tham gia lần đấu giá này. Điều này làm cho Sử Linh Linh hết sức mất hứng.
Bết bát hơn chính là, phân đội thứ bảy Lý Thành cùng Trương Tự Thành cũng đột phá đến Luyện khí tầng tám, đi tới Huyền Kỳ đảo thi hành nhiệm vụ của tông môn.
Lý Thành xưa nay cùng Lục Bình bất hòa, lần này thấy Lục Bình tu vi cư nhiên đạt tới Luyện khí tầng chín, lại một lần nữa đem hắn bỏ xa, điều này làm cho Lý Thành tật hận chồng chất.
Lý Thành cũng là gia tộc tu sĩ, sau khi tới Huyền Kỳ đảo đã lôi kéo những tu sĩ khác của phân đội thứ bảy, cố ý đem Lục Bình cô lập.
Lục Bình lười so đo những thứ này, mình đã sớm không muốn chuyện của mình để cho quá nhiều người biết, đang định đơn độc hành động, Lý Thành đến vừa khéo cấp cho Lục Bình lỷ do đi riêng.
Lục Bình ở phân đội thứ bảy vốn là thuộc về thành phần đặc lập độc hành, bản thân thực lực lại cao, trừ cùng Diêu Dũng, Đỗ Phong, Sử Linh Linh quen biết ra, chính là cùng Trương Tự Thành còn có chút lui tới. Vì vậy, Lục Bình rời đi cũng không đối với mọi người tạo thành bao nhiêu lúng túng, chỉ có Sử Linh Linh có chút không thích.
Sau khi đem Dung huyết đan cất xong, Lục Bình lại lấy ra hai món trung cấp pháp khí nội giáp. Tầng ngoài của nội giáp sắc thành kim hoàng, chủ yếu là do hải xà yêu lân giáp luyện chế mà thành. Tầng bên trong mềm mại bền bỉ, là dùng da hải xà yêu luyện chế.
Cất xong nội giáp sau, một món thiết ấn ba tấc vuông lại xuất hiện ở trong tay Lục Bình. Nhìn cái pháp khí này, Lục Bình nụ cười trên mặt càng sâu.
Đây chính là “Sơn Băng” đã thành công thăng cấp lên tới thượng cấp pháp khí. Sau khi gia nhập huyền thiết, “Sơn băng” càng lộ ra thêm vẻ thâm trầm dầy cộm nặng nề. Bảy huyền cấp cấm chế cùng thuộc tính khiến cho uy lực của nó tự nhiên càng thêm mạnh mẻ, chẳng qua là pháp lực cần để sử dụng cũng lớn hơn.
Nghĩ tới đây, Lục Bình bất đắc dĩ thở dài, chỉ có chờ đến mình sau khi đạt tới Dung huyết kỳ, mới có thể vận dụng thuần thục.
Đem “Sơn băng” thu vào, Lục Bình thần sắc ngưng trọng lấy một quả ngọc giản.
Đây là Diêu Dũng vì cảm tạ Lục Bình đem tụ linh bồ đoàn cho mình mượn, khi trở về Chân Linh phái đã nhờ Lưu tiên trưởng đem ngọc giản cùng cùng bồ giao cho Lục Bình.
Trong ngọc giản cặn kẽ ghi lại quá trình Diêu Dũng trải qua đột phá Dung huyết kỳ, trong đó có không ít Diêu Dũng thể ngộ, điều này làm cho Lục Bình như nhặt được chí bảo.
Lục Bình Đang ở trong bao gian thể nghiệm quá trình đột phá Dung huyết kỳ, thì người tiến vào hội trường đã càng ngày càng nhiều.
Lục Bình nhìn Luyện khí kỳ tu sĩ hi hi nhương nhương, nhưng không phát hiện tu sĩ thuộc phân đội thứ bảy, xem ra Sử Linh Linh cùng bọn Lý Thành cũng tiến vào bao gian.
Trong hội trường, tu sĩ Chân Linh phái chỉ chiếm một phần ba, còn dư lại đều là tán tu cùng để tử những môn phái khác chung quanh hoặc là gia tộc đệ tử.
Giữa tông phái cùng tông phái, chỉ cần không phải lâm vào thế thù địch với nhau, sẽ không cấm chỉ xuất hiện ở phạm vi thế lực của song phương. Dù sao thì có tu sĩ lui tới, sẽ khiến cho phường thị phồn vinh, khiến cho tu luyện tư nguyên thực hiện bổ sung cùng lưu chuyển lẫn nhau.
Bởi vì có phí vào cửa năm mươi linh thạch, hơn nữa chỗ ngồi hội trường có hạn, cho nên tu sĩ tiến vào hội trường chỉ có gần ngàn người.
Đang khi hội trường đầy tiếng huyên náo, một vị tu sĩ mập mặt cười híp mắt đi tới trước đài bán đấu giá.
Tu sĩ này mặc dù hòa hòa khí khí, nhưng quanh người pháp lực dao động sung túc, rõ ràng nói rõ cho mọi người đây là một vị cao thủ Dung huyết kỳ
Tu sĩ mập ra hiệu mọi người trong hội trường dừng lại tiếng ồn ào, cười ha hả nói:
- Chư vị đạo hữu, bản thân họ Bàng, một trong các vị chủ sử của Đa Bảo các. Buổi đấu giá hôm nay thì bản nhân chủ trì cho mọi người.
Bàng chủ sự thấy được mọi người đều an tĩnh lại, tiếp tục nói:
- Lời thừa thải không nói thêm nữa, bản nhân tuyên bố buổi đấu giá lần này chính thức bắt đầu.
- Vì đối với sự ủng hộ của chư vị đối với nhà đấu giá này bày tỏ cảm tạ, hôm nay kiện vật phẩm thứ nhất đấu giá chính là một món rất có trọng lượng!
Nhìn dưới đài đông đảo tu sĩ đều đã bị mình điều động nổi lên hứng thú, Bàng chủ sự lớn tiếng nói:
- Vật đấu giá lên đài!
Một vị thịnh trang thiếu nữ tay nâng một cái khay, phía trên để một món vật đấu giá dùng hồng trù đậy kín.
Theo tay Bàng chủ sự đem hồng trù vén lên, trong hội trường tu sĩ không khỏi thấp giọng kêu to.
“Lò luyện đan!”
“Không ngờ lại là lò luyện đan!”
Phải biết, lò luyện đan luyện chế thường có độ khó vượt xa pháp khí cùng cấp. Vì vậy, thường thường một lò luyện đan cấp thấp có giá trị không dưới thượng cấp pháp khí, thậm chí còn muốn quỷ trọng hơn.
Nhưng sử dụng lò luyện đan cũng không khác gì một pháp khí bình thường khác. Tu sĩ Luyện khí hậu kỳ trên căn bản đều có thể đủ sử dụng trung cấp pháp khí đan lô.
Giống như Lục Bình bây giờ dùng trung cấp luyện đan lô học tập luyện đan vậy.
Chỉ nghe trên đài đấu giá, tu sĩ mập lớn tiếng giới thiệu:
- Lò luyện đan này là pháp khí cấp thấp, do tinh luyện phong ma đồng làm chủ yếu linh tài luyện chế mà thành. Ở trong nó có chứa ba đạo pháp cấm, là tinh phẩm trong số lò luyện đan cấp thấp, giá khởi điểm năm trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười khối linh thạch.
Quả nhiên là giá khởi điểm của thượng cấp pháp khí. Giá khởi đầu cao khiến cho đa số tu sĩ ngắm nhìn mà dừng bước. Dĩ nhiên, trong đó càng nhiều hơn chính là biết nghề luyện đan sư ngưỡng cửa quá cao, lò luyện đan này dù có đấu được cũng vô dụng.
Bất quá vẫn có không ít người tham dự vào cuộc đấu giá.
“Ta ra năm trăm hai mươi linh thạch.”
“Năm trăm năm mươi linh thạch.”
Trong nháy mắt, giá cả lò luyện đan đã đột phá sáu trăm linh thạch, hướng bảy trăm tiến tới.
Xem ra tu sĩ Luyện khí kỳ có tiền vẫn là rất nhiều, Lục Bình không khỏi nhíu mày một cái.
Lục Bình tự có lò luyện đan trung cấp pháp khí, tự nhiên coi thường cấp thấp.
Cảm thụ không khí nhiệt liệt trong phòng đấu giá, Lục Bình nổi lên hứng thú trêu chọc Đại Bảo.
Đại Bảo bây giờ càng ngày càng mập rồi. Nó tiến vào Luyện khí tầng hai, thành vật thí nghiệm Luyện khí kỳ cấp thấp đan dược do Lục Bình luyện chế.
Hơn ba mươi viên đủ chủng loại đan dược đã bị Đại Bảo mỗi ngày một viên tiêu diệt hơn phân nứa.
Hơn nữa Lục Bình mang về thịt hải xà để cho nó ăn không ít. Kết quả chính là Đại Bảo tu vi gia tăng, đồng thời thân thể cũng dần dần phát phúc.
Thịt Hải xà Lục Bình tự thân cũng ăn không ít. Kết quả chính là Lục Bình thân thể càng phát tráng kiện, cùng cấp tu sĩ căn bản không cách nào so sánh với hắn, cường độ sợ là cùng tu sĩ đặc biệt luyện thể cùng cấp cũng tương đương.