Chân Long Chí Tôn Đô Thị

1851

Rất nhanh, điện thoại của Dương Phát và các thành viên Liên minh Giang Thành khác đều cùng lúc vang lên.

Mọi người mở ra nhìn, lập tức, sắc mặt đều thay đổi.

Đều không có ngoại lệ, đều là tin dữ công ty của bọn họ bị rơi vào chèn ép nghiêm trọng.

Lấy tập đoàn Lương thị, tập đoàn Kim thị dân đầu thế lực Thiên An, các xí nghiệp của các gia tộc lớn đều bắt đầu ra sức chèn ép xí nghiệp dưới trướng của Liên minh Giang Thành.

Tất cả chuối tài chính của công ty đều bị đứt đoạn, tất cả các dự án dưới trướng đều phải dừng lại, mỗi phút trôi qua, đều tổn thất cả chục tỉ.

Sắc mặt Dương Phát lập tức trở nên xanh mét, căm giận nhìn mấy người Tăng Quốc Vinh, Lương Nhật Tân: “Các người làm như vậy, không sợ đắc tội với người ở phía trên sao?”

Lương Nhật Tân nhàn nhạt cười cười: “Có thể đắc tội với người phía trên hay không tôi không biết, nhưng tôi biết là, chỉ cần làm việc cho anh Vương, cho dù đắc tội với người nào, anh ấy đều sẽ ra mặt giải quyết.”

“Không tệ!”

Tôn Chính Vũ cũng chắc chắn nói.

“Chị họ nhìn trúng anh, sẽ không sai!”

Kim Thành Phong cũng phụ họa theo.

Tăng Quốc Vinh nhàn nhạt cười, cũng không nói gì.

Ông ta là người đi theo Vương Nhất sớm nhất trong đám người này, ở trong lòng ông ta, Vương Nhất đã giống như thần từ rất lâu.

Mấy người Dương Phát đều choáng váng, bởi vì bọn họ từ trong mắt đám người Tăng Quốc Vinh nhìn ra loại ánh mắt gần như là sùng bái mù quáng.

“Tại sao lại như vậy…”

Thịch một tiếng, Dương Phát ngã ngôi xuống ghế.

Lúc này ba người Hạ Lãm, Hồ Cương, Lục Viên đều đứng lên.

“Ông chủ Dương, chúng tôi còn có việc, vậy đi trước đây.”

Nói xong, căn bản cũng không có ý định giúp đỡ bọn họ, nhanh chóng rời khỏi phòng họp.

Điều này càng khiến Dương Phát tuyệt vọng.

Ba người Hạ Lãm, Hồ Cương, Lục Viên đều là hào môn của Giang Thành, hiện giờ Liên minh Giang Thành của bọn họ xảy ra chuyện, không có một ai chịu đứng ra giúp đỡ bọn họ.

Như vậy đủ để biểu thị lập trường, ba nhà hào môn lớn của Giang Thanh, cũng đã đứng về phía của Vương Nhất.

Đinh đinh đinh!

Đúng lúc này, điện thoại của anh ta vang lên.

Là ông cụ Tần Vĩnh Nghiêm gọi tới.

“Alo? Tiểu Dương à, chuyện là thế nào thế, có phải tập đoàn Lệ Tỉnh sắp bị chèn ép đến mức sắp đóng cửa rồi không?

Tần Vĩnh Nghiêm cười ha ha hỏi.

“Gia chủ Tần!”

Ngay lập tức Dương Phát như bắt được rơm rạ cứu mạng, kêu lên thất thanh: “Xảy ra chuyện rồi, Liên minh Giang Thành của chúng ta sắp sụp đổ rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui