Chân Long Chí Tôn Đô Thị

1853

Tân Thị tuy mạnh nhưng cũng không mạnh đến mức một lời không hợp liền dám khai chiến với Lý Thị không thua kém gì mình.

Cho dù Lý Thế Nhân không thừa nhận người con rể này, nhưng chỉ cần Lý Khinh Hồng bảo vệ, Lý Thị vĩnh viễn không thể làm gì được.

Mặc dù Tần Vĩnh Nghiêm rất tức giận nhưng đối với tên Vương Nhất này, về cơ bản cũng đưa ra một kết luận: dựa vào vợ.

Không có Lý Khinh Hồng, Vương Nhất chẳng là gì cả.

Một người như vậy, làm sao có thể giải quyết được chuyện mà ngay cả Lý Khinh Hồng cũng không thể giải quyết được?

Dương Phát lại nói.

“Chúng tôi chưa từng gặp anh ta, nhưng vì anh ta mà đại đa số gia tộc Thiên An cùng nhau hộ giá tập đoàn Lệ Tinh, nhà họ Hạ, nhà họ Hồ, nhà họ Lục, ba nhà cũng không đồng ý gia nhập Liên minh Giang Thành tôi, chúng tôi không phải là đối thủ.”

Giọng nói của Dương Phát run run, trông có vẻ căn bản không giống như đang nói dối.

“Được, tôi biết rồi. Công ty các ông, Tần Thị tôi sẽ nâng đỡ, nhớ kỹ, chuyện này tuyệt đối không được rêu rao, càng không được truyền ra ngoài, hiểu chưa?”

Tần Vĩnh Nghiêm căn dặn, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

“Lão gia tử, tôi hiểu.”

Dương Phát vội vàng gật đầu.

Tần Vĩnh Nghiêm nhíu chặt mày, do dự một lúc rồi bấm một dãy số.

Bíp bíp bíp…

Rất nhanh, điện thoại được kết nối, truyền đến giọng nói trầm thấp của một người đàn ông.

“Tân gia chủ.”

Tân Vĩnh Nghiêm trầm giọng nói: “Mục Lang, khi nào thì ông đến Giang Thành?”

“Chập tối, sao vậy?”

Mục Lang nói.

“Xảy ra chuyện rồi, cách của ông bị người ta phá rồi.

Tần Vĩnh Nghiêm nói.

“Bị phá rồi?”

Nghe thấy vậy, Mục Lang phía bên kia điện thoại rõ ràng là rất ngạc nhiên.

Nhiều tập đoàn như vậy kết thành liên minh đi đánh áp một công ty, đây rõ ràng không phải là cách quang minh chính đại gì.

Chuyện về kinh doanh, Mục Lang cũng không hiểu, chỉ có thể nghĩ ra loại biện pháp này.

Nhưng thắng ở sự đơn giản và thô bạo.

Một tập đoàn, dưới sự đánh áp của liên minh thương mại, nhất định sẽ đi vào con đường diệt vong, muốn xoay chuyển cục diện là không dễ dàng.

“Sao lại như vậy?”

Giọng điệu của Mục Lang có chút trầm thấp.

Nói thế nào ông ta cũng là Tây Cảnh Thủ Hộ, cũng coi là biết bày mưu lập kế, vậy mà cách mà ông ta nghĩ ra lại bị phá rồi, điều này khiến Mục Lang rất mất mặt, bắt buộc phải tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui