Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Võ Sỉ uống hơi nhiều, mặt đỏ bừng bừng, ngay cả giọng nói cũng phiêu phiêu.

Lý Khinh Hồng có chút kinh ngạc nhìn Võ Si.

Trên bàn của anh ta đã đặt mấy chai rượu mạnh 30, 40 độ.

Người bình thường uống hết chỗ rượu này, đã bị thủng dạ dày từ lâu rồi.

Nhưng Võ Sỉ lại chỉ hơi say.

Vương Nhất vấn luôn yên lặng ăn đồ ăn, cười nói: “Tửu lượng của cậu thụt lùi rồi, mới có một chút như thế này đã không xong rồi?”

Lời này khiến Lý Khinh Hồng vô cùng kinh ngạc.

Như này còn là tửu lượng bị thụt lùi?

Lý Khinh Hồng đột nhiên nhớ ra một chuyện, lần đó ở Giang Thành, Thành Trâm lên kế hoạch để cô uống rượu với một số gia chủ, thực ra là muốn chuốc say cô, kết quả, một mình Vương Nhất uống đến mức khiến bọn họ nôn ra máu.

Lế nào, tửu lượng của Vương Nhất còn đáng sợ hơn?

Lần này Võ Sỉ trở về Giang Thành, có dẫn theo một vài đệ tử của Chiến Thần Nhất Mạch, người đang bẩm báo chính là một trong số đó.

Vẻ mặt của anh ta mang theo sự khó xử: “Thưa ngài, lai lịch của khách quý đến muốn gặp mặt có chút lớn, chỉ đích danh phải ăn cùng một bàn.”

Âm!

Giọng nói vừa rơi xuống, Võ Si đã đập mạnh tay xuống bàn.

Trong ánh mắt kinh hãi của Lý Khinh Hồng, chiếc bàn đá cẩm thạch chất lượng cao đột nhiên xuất hiện một vết nứt.

“Láo xược!”

Vẻ mặt Võ Sỉ vô cùng u ám, tức giận nói: “Tôi nói rồi, hai vị khách quý quan trọng nhất đều đã ngồi trước mặt tôi, còn có ai quan trọng hơn hai người này?”

Lời này vừa được nói ra, tên đồ đệ không khỏi nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng thêm mấy lần.

Trong lòng thầm nói, một nam một nữ này rốt cuộc có lai lịch như thế nào lại khiến tiên sinh coi trọng như vậy!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Võ Sĩ xua tay giống như đuổi ruồi nhặng: “Cậu nói với những vị khách quý muốn gặp tôi, bảo bọn họ đi đi, hôm nay tôi không rảnh, hoặc, bảo bọn họ đợi ở dưới tầng, đợi tôi ăn xong sẽ đi gặp bọn họ.”

Lời này vô cùng kiêu ngạo, nhưng nghĩ đến thân phận của Võ Si, kiêu ngạo cũng là điều dễ hiểu.

“Vâng, thưa ngài.”

Tên đồ đệ rời đi trước.

Võ Si lập tức mỉm cười: ‘Đại ca, chúng ta uống tiếp.”

Vương Nhất cười, chạm cốc với anh ta: “Thật sự không đi xem thế nào, ngộ nhỡ là một vị khách rất quan trọng thì sao?”

Võ Si lắc đầu: “Cho dù có quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng đại ca và chị dâu!”

“Một cuộc điện thoại của anh gọi em đến để tăng thêm thể diện, em cũng đến rồi, Mục Lang gì đó là cái thá gì chứ?”

Trong miệng Võ Si lẩm bẩm, không rõ nói gì.

Lý Khinh Hồng ở bên cạnh lại nhìn Vướng Nhất với ánh mắt kinh hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui