Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Bùm!

Vừa dứt lời, xung quanh Mục Lang cũng bùng lên một luồng khí kinh người, không phân cao thấp so với khí thế của Võ S¡.

Sau khi hai người gặp nhau, bọn họ cũng không lập tức chiến đấu mà không ngừng giảng co, cố găng áp đảo đối phương bằng khí thế của bản thân.

Không phải hai người sợ mà là với trình độ của bọn họ, cả hai không thể dễ dàng ra tay.

Một khi ra tay thì nhất định kết quả chỉ có thể là ngươi sống ta chết thôi.

Võ Si chỉ muốn giành lại bãi Tây, mà Mục Lang cũng muốn đối phương phải nhượng bộ.

Nhưng không ai bằng lòng cúi đầu cả.

Đây chính là sự kiêu ngạo của kẻ mạnh.

Bầu không khí trở nên căng thẳng và nghiêm túc hơn, Võ Si nhìn chằm chằm Mục Lang: “Vậy ông có biết người vừa bị thương là ai không?”

“Là ai?”

Mục Lang thuận miệng hỏi, căn bản không quan tâm.

Từ trong miệng Võ Si chậm rãi nói ra bốn chữ.

“Đệ tử Chiến Thần.”

“Đệ tử Chiến Thần.”

Nghe vậy, ánh mắt của Mục Lang lập tức đông cứng lại, trên mặt để lộ vài phần kiêng dè.

Không có lý do nào khác.

Ông ta đã từng nghe qua bốn chữ “Đệ tử Chiến Thần”.

Cũng biết đệ tử Chiến Thần đại diện cho điều gì.

Trên lãnh thổ của nước H, bởi vì Võ Si mà đã thổi bùng lên một cơn gió thượng võ.

Nhưng Võ Sỉ cũng được dạy bởi một người nào đó.

Người khác không biết sư phụ của Võ Sỉ là ai, nhưng họ biết người kia có một danh hiệu là “Chiến Thần!

Mà Võ Sỉ cũng phát dương quang đại đạo thống, truyền bá khắp nơi.

Bất cứ ai gia nhập cũng đều được gọi chung là “Dòng dõi Chiến Thần’.

Ví dụ như các hiệp hội võ thuật ở các khu vực khác đều thuộc dòng dõi Chiến Thần.

Bất cứ đệ tử nào của Chiến Thần, cho dù là hội trưởng của hiệp hội võ thuật cũng muốn tự mình nghênh đón, có thể thấy thân phận cực kỳ cao quý.

Nhưng Mục Lang lại đánh trọng thương đệ tử Chiến Thần, có thể thấy Võ Si đã tức giận như thế nào.

Tuy nhiên, mặc dù các đệ tử của Chiến Thần có thân phận cao quý, nhưng họ vẫn không thể so sánh được với Mục Lang.

Cho nên Mục Lang cũng không cảm thấy mình đã làm sai điều gì.

“Cho dù là đệ tử Chiến Thần hay dòng dõi Chiến Thần cũng được, cho dù người mạnh mẽ đến đâu thì chung quy cũng dưới quyền nước H của tôi. Tôi là thủ hộ nhất cảnh, sao các người dám không nghe lời tôi?”

Mục Lang cười lạnh lùng.

Sau đó, ánh mắt của Võ Sỉ trở nên lạnh lùng hơn: “Nói như vậy thì Mục thủ hộ không muốn cho tôi một lời giải thích sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui