Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Đôi mắt của Diệp Thúy Như dịu đi vài phần.

Trong nhà họ Kim, nơi mà ai cũng muốn hãm hại và e ngại cô ta thì cũng chỉ có người em họ Kim Thành Phong này luôn cho cô ta cảm giác hơi ấm gia đình.

Diệp Thúy Như muốn nói gì đó nhưng đột nhiên lại nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen dừng lại dưới lầu.

Trong mắt cô ta lóe lên một tia lạnh lùng, cô ta nói với Kim Thành Phong: “Em nên rời đi”

“Hả?”

Kim Thành Phong hơi sửng sốt, anh ta cũng chỉ vừa mới tới thôi mà? Vậy mà chị họ lại muốn đuổi anh ta đi.

Tuy nhiên, hành động này rất Kim Thúy Như.

Kim Thành Phong gần như bị Diệp Thúy Như ép buộc đẩy ra khỏi cửa, hơn nữa cô †a còn giúp bấm thang máy.

Đỉnh đong!

Cửa thang máy mở ra, vài người mặc áo choàng đen bước ra, gân như lướt ngang qua người Kim Thành Phong.

Kim Thành Phong vô thức quay đầu lại, nhưng trong tiềm thức cũng rùng mình một cái.

Anh ta thật sự cảm nhận được một luồng sát khí.

Vân quen thuộc như vậy.

Trong đầu Kim Thành Phong chợt nhớ đến một nữ sát thủ có đôi mắt đỏ như máu.

Anh ta rất muốn nhìn xem bọn họ muốn đi đâu nhưng cửa thang máy đã đóng lại.

Lý Tinh Sở, Lãnh Nhan cùng một người đàn ông mặc áo choàng đen đi thẳng vào phòng của Diệp Thúy Như.

“Đó là em họ của cô à?”

Trên mặt người đàn ông mặc áo choàng đen phảng phất một nụ cười như có như không, châm chọc nói.

Đôi mắt của Diệp Thúy Như lập tức trở nên lạnh lùng: “Nếu anh dám ra tay với người thân của tôi thì cho dù phải chết, tôi cũng sẽ kéo anh theo cùng!”

Người đàn ông mặc áo choàng cười nói: “Cô không có năng lực này đâu. Hơn nữa, tôi cũng không có hứng thú dùng đến chuyện này để uy hiếp cô.”

“Ngày mai, đại hội Bắc Cảnh sẽ bắt đầu, tôi chỉ muốn cùng cô kiểm tra đối chiếu kế hoạch một chút.”

Sau một lúc lên kế hoạch bí mật, sắc mặt Diệp Thúy Như có chút tái nhợt, trên trán chảy rất nhiều mồ hôi.

Cô ta ngồi trên ghế sofa, thở hổn hển.

Người đàn ông mặc áo choàng khẽ cười: “Không hổ là song kiều của Diệp thị, lên kế hoạch không chê vào đâu được.”

Diệp Thúy Như không hề dao động trước lời ca tùng của người đàn ông mặc áo choàng, thậm chí sắc mặt còn trở nên lạnh lùng hơn: “Tôi không hiểu, mục đích cuối cùng của anh là gì?”

Mặc dù cô ta không biết thân phận của người đàn ông mặc áo choàng, nhưng cô †a láng máng cảm nhận được một điều, cô ta đã bị cuốn vào trong một vòng xoáy khổng lồ.

Mà vòng xoáy này, đã bắt đầu được lên kế hoạch ở hôn lễ của cô ta với Vương Nhất vào năm năm trước.

Người đàn ông mặc áo choàng cười, sao có thể nói cho Diệp Thúy Như biết mục đích?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui