Nhìn thấy cảnh tưởng này, vẻ mặt Vương Nhất hơi thay đổi, nói với hai tên bảo vệ: “Tôi cảm thấy tốt nhất hai người đừng nói những lời kia.”
Hai tên bảo vệ cười haha: “Tại sao không được nói? Nếu như chúng tôi cứ muốn nói thì sao?”
“Người như thế nào sẽ làm bạn với người như thế, anh giống như công nhân, địa vị của người bạn mà anh đang chờ có thể cao đến đâu?”
Diệp Thúy Như đứng phía sau bọn họ, mặt đã sa sầm, đôi mắt bắn ra tia lạnh lẽo.
Còn hai tên bảo vệ kia vần không biết Diệp Thúy Như đứng sau bọn họ.
“Nhìn phía sau các anh đi.”
Vương Nhất có lòng tốt nhắc nhở.
“Phía sau cái gì?”
Hai tên bảo vệ không đặt trong lòng, cà lơ phất phơ quay đầu lại.
Kết quả, bọn họ nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng.
Phía sâu trong đôi mắt, còn ẩn chứa sự †ức giận.
“AI”
Nhìn thấy người phụ nữ mặc sườn xám đứng giống như ma đứng phía sau bọn họ, hai tên bảo vệ sợ hãi lớn tiếng hét lên, mất luôn cả hồn.
Diệp Thúy Như lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bọn họ, nói: ‘Hai người vừa nói, tôi không thể đi vào cửa nhà thi đấu này? Còn muốn đuổi chúng tôi đi?”
Trái tim hai tên bảo vệ đập thình thịch, nói năng lộn xôn: “Cô… cô là ai?”
“Tôi chính là bạn của công nhân mà các anh đang nói.”
Giọng nói của Diệp Thúy Như rất lạnh lùng, trên người toát lên khí chất mạnh mẽ.
Hai tên bảo vệ đều sững sờ.
Một người phụ nữ đẹp như thế này, quả thật giống như nữ vương, trên người mang theo khí chất cao quý, sao có thể có địa vị thấp được?
Đồng thời, bọn họ nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, người mà Vương Nhất đợi, lại là một cô gái xinh đẹp, cao quý, giàu có như vậy.
Đột nhiên ánh mắt của một tên bảo vệ cứng lại, không hiểu sao cảm thấy Diệp Thúy Như rất quen.
Ngay sau đó, anh ta đột nhiên hét lên: “Tôi nhớ ra rồi, cô cũng là thiên kim tiểu thư của Diệp thị!”
Bùm!
Lời này vừa được nói ra, một tên bảo vệ khác lập tức sững sờ, cả người giống như bị sét đánh trúng.
Sự lạnh lùng trong mắt Diệp Thúy Như ngày càng nhiều, quả thật đã hình thành một cổ sát khí áp bức bọn họ.
“Không thể sai được, tôi đã từng xem qua ảnh của cô ấy, cô ấy chính là Diệp Thúy Như của Diệp thị, địa vị có thể ngang hàng với thiên kim tiểu thư Diệp Ân Thi!”
Ánh mắt tên bảo vệ kia hiện lên sự kinh hãi, hét lên, một tên khác cũng sợ đến mức nói năng lộn xôn.
Diệp Thúy Như nhìn chằm chằm vào bọn họ, chỉ Vương Nhất hỏi: “Các anh nói anh ấy là công nhân? Còn lôi cả tôi vào để măng? Công nhân thì làm gì các người rồi?”
Bịch!
Hai tên bảo vệ lần lượt quỳ xuống trước mặt Diệp Thúy Như, hận không thể liếm giày Diệp Thúy Như.