Tần thị và Vương thị im lặng như tờ, sắc mặt của Tần Vũ, Tân Vĩnh Nghiêm, Vương Hạn Kiệt và những người khác đều tối sầm lại.
Lạc Thanh Thủy cũng không thể tưởng tượng được nhìn Vương Nhất, không ngờ anh lại có trợ thủ đắc lực như vậy giúp đỡ.
E răng không có cường giả nào trong vương tộc Yên Đô là đối thủ của người phụ nữ mặc áo da này.
“Có phải tôi cũng nên mua một chiếc áo khoác da mặc không…
Lạc Thanh Thủy nhìn chằm chằm áo khoác da màu đen sáng bóng trên người Khương Nhã My, sau đó so sánh với dáng người của bản thân và lẩm bẩm.
Người bình tĩnh ở hiện trường chính là Lạc Thanh Hiền.
Sắc mặt của bà ta từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, chưa từng tỏ vẻ kinh ngạc.
Sắc mặt Tân Vũ khó coi nhìn Vương Nhất: “Chẳng lẽ anh chỉ biết núp sau lưng đàn bà thôi sao?”
Một mình Khương Nhã My đã khiến hai vương tộc lớn kinh hãi, Tân Vũ cũng chỉ có thể nói như vậy.
Vương Hạn Kiệt lại bật cười lạnh lùng: “Cùng lắm chỉ là một người phụ nữ mà thôi, có thể ngăn cản được cường giả của hai vương tộc lớn sao?”
Đối với chuyện này, Vương Nhất chỉ không nhịn được mà bật cười, quay đầu nhìn Hồng Phật và Thiết Diện.
“Sàn diễn của các người đã bị Nhã My đoạt đi rồi.”
Hồng Phật là người đầu tiên nổi giận: “Khinh người quá đáng!”
Dưới lớp mặt nạ, Thiết Diện cũng hừ một tiếng.
Cả hai bọn họ đều là cường giả, có sự kiêu ngạo của riêng mình, nhưng lúc này lại bị coi thường như vậy.
“Không dọa các người một chút thì các người sẽ không biết tôi đáng sợ thế nào!”
Hồng Phật tức giận nói.
Lời này vừa nói ra, những cao thủ của Tần thị và Vương thị đều bật cười.
Một cô bé còn vị thành niên thì có thể lợi hại bao nhiêu.
Huýt!
Hồng Phật lập tức huýt sáo một tiếng.
Trong nháy mắt, ở chỗ Tần Kỳ và những người khác đang đứng bất ngờ xuất hiện hàng loạt những con rết!
Bọn họ đều bị dọa sợ.
Tại sao trong sân vận động lại có rết?
Thậm chí còn có không ít con đang bò lên người, nhưng chúng cũng chỉ leo chứ không hạ độc.
“Bé ngoan, có thể rời đi rồi.”
Hồng Phật cười hì hì nói.
Xào xạc…
Những con rết nhanh chóng biến mất.
Im lặng.
Hiện trường yên tĩnh giống như đã chết.
Tất cả mọi người đều sững sờ, trợn to hai mắt nhìn Hồng Phật như nhìn thấy quỷ.
Những con rết kia đều do cô gái này tạo ra sao?
Tuy nhiên, không đợi bọn họ phục hồi tỉnh thần lại sau cơn hoảng sợ thì một ánh sáng lạnh lão thoáng qua cùng tiếng gió thổi vù vù.