Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Anh ta đã quên cô rồi!

“Không, tôi không tin, cô để tôi nói chuyện trực tiếp với anh ấy!”

Khương Nhã My quỳ xuống đất, ôm đầu nói.

Vẻ mặt Tử La Lan lạnh lùng, cô ta đạp mạnh lên người Khương Nhã My.

“Cô không nói chuyện với anh ta, nếu anh ta vấn nhớ rõ cô thì thấy cô bị tôi đánh như vậy, anh ta đã xuống xe, nhưng sao anh ta vẫn còn ngồi trên xe vậy?”

Tử La Lan hơi dừng lại, rồi nói tiếp: “Nói cho cô biết, ba năm trước anh ta vẫn chưa chết, chính tôi đã cứu sống anh ta, nây giờ anh ta ngoan ngoãn phục tùng tôi, cô có tin kể cả tôi sai anh ta giết cô, anh ta cũng đồng ý không hề do dự hay không?”

Những lời này cũng tiết lộ một vài thông tin: “Cô là người của ‘Võng Lượng?”

Không ngờ, Tử La Lan lại cười lớn thừa nhận: “Đúng vậy, tôi là người của ‘Võng lượng, kể cả ‘Dơi’ các cô đang tìm cũng là thuộc hạ của tôi.”

“Tôi đã giám sát tất cả mọi hành vi của các người, các cô đã bị bao vây.”

Nói xong, Khương Nhã My lại trở nên bình tĩnh.

“Rốt cuộc mục đích của các người là gì?”

Khương Nhã My hạ giọng hỏi.

Sao Tử La Lan lại nói thông tin này cho cô?

“Không cần đoán, tất cả mọi chuyện, trừ khi tôi chủ động nói cho cô, nếu không cô cũng chẳng đoán được đâu.”

Khương Nhã My im lặng một lát, rồi bỗng ngẩng đầu hỏi: ‘Cô cố tình dẫn theo Tiêu Minh xuất hiện trước mặt tôi, đúng không?

Nếu không tôi cũng không tìm thấy các người.” .

||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||

Vẻ mặt Tử La Lan nở nụ cười đầy ẩn ý: “Thông minh, trên thế giới này không có nhiều chuyện trùng hợp như thế, đúng là tôi dẫn theo Tiêu Minh, đến tìm cô.”

“Mục đích của các người là gì?”

Khương Nhã My nhìn cô ta đầy cảnh giác, hỏi: “Cứ cho là vậy đi, thế cô tìm tôi làm gì?

Vẻ mặt Tử La Lan trở nên lạnh lẽo, sau đó cô ta thả lỏng.

“Cái này thì tôi có thể nói cho cô biết, tôi đến giúp cô nối lại duyên phận kiếp trước.”

Tử La Lan nhìn Khương Nhã My, cười lớn rồi nói.

“Nối lại duyên phận kiếp trước?”

Khương Nhã My nói với vẻ vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.

Tử La Lan cười nói: “Cô tìm Tiêu Minh lâu như thế nhưng anh ta lại quên cô, vậy quá tàn nhãn với cô, thế nên tôi quyết định giúp đỡ cô.

“Chỉ cần cô tham gia vào chúng tôi, tôi đảm bảo, cô và Tiêu Minh sẽ ở bên nhau Vĩnh viễn.”

Nghe thế, Khương Nhã My lập tức từ chối: “Tôi chắc chắn sẽ không tham gia với các người!”

Nghe thấy lời từ chối của Khương Nhã My, Tử La Lan chỉ cười, cũng không bất ngờ.

“Bây giờ cô từ chối, nhưng sau này thì chưa chắc.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui