Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Xì xào!

Anh ta vừa nói xong, tất cả người xem †rong sân vận động đều trợn mắt há mồm, vẻ mặt vô cùng khó tin.

Người ở Hiệp hội võ đạo Giang Thành mở trừng mắt nhìn.

Hội trưởng của họ, tự mình lên sân đấu?

Đừng nói họ, mà ngay cả Vương Nhất, cũng hơi kinh ngạc, sau khi lên đài, anh ngạc nhiên nhìn Hồng Giác Hải.

Hội trưởng võ đạo Giang Thành tự mình xuất chiêu sao?

Diệp Thúy Như như nhớ ra điều gì đó, cô ta chợt nhìn về phía Diệp Ân Thi.

“Là cô sao?”

Diệp Ân Thi cười lớn: “Đúng thế, là tôi, Diệp Thúy Như, tôi sẽ không để cô thành công đâu.”

Ánh mắt Diệp Thúy Như tối tăm, không nói gì.

Chẳng ai nhận ra, ở một góc sân vận động, Lý Khinh Hồng đang lo lắng nhìn Vương Nhất.

“Sao hội trưởng Hồng lại xuất chiến, lại còn cố ý đánh với Ẩn chủ, chẳng lẽ ông ta thật sự định báo thù hay sao?”

“Tuy Ẩn chủ rất mạnh, nhưng Hồng Giác Hải là hội trưởng Hiệp hội võ đạo Giang Thành, anh ta có thể đánh lại được ông ta không?”

“Trận đấu này rất gay cấn.”

Rầm!

Mọi người đều đang ngạc nhiên bàn luận sôi nổi thì một bóng người nhảy từ trên trời xuống, dừng trên đài thi đấu.

Nền nham thạch trên đài thi đấu cũng xuất hiện vết nứt.

Hồng Giác Hải mang theo sát khí ngùng ngụt xuất hiện trên đài thi đấu, ông ta nhìn lướt qua mọi người với ánh mắt dữ như hổ rồi gầm lên.

“Mọi người, tôi là hội trưởng hiệp hội võ đạo, đáng lẽ không thể tham dự cuộc thị, nhưng em trai ruột của tôi bị người ta ám hại, vừa hay bên phía Diệp Ân Thi của Cô Diệp còn trống một vị trí nên tôi vào thay.”

“Nợ máu, phải trả bằng máu!”

Giọng nói Hồng Giác Hải ngập tràn ý muốn giết chóc, nó vang vọng quanh quẩn khắp sân vận động.

Âm!

Sau khi nghe xong, sắc mặt của tất cả mọi người tại đó đều thay đổi.

Quả nhiên, hội trưởng Hồng đến báo thù cho em trai mình!

“Làm sao bây giờ, hội trưởng hiệp hội võ đạo tự mình ra tay, đúng là vô liêm sỉ!”

“Không biết Ẩn chủ’ có đánh lại ông ta được không…”

Vẻ mặt của Lý Tuyết Nhi và Lý Mộng Đình đều đều vô cùng lo lắng.

Mọi người đều chăm chú nhìn tình hình †rong sân.

Nhưng hầu hết mọi người đều nghĩ rằng Ẩn chủ không phải là đối thủ của Hồng Giác Hải.

Nhưng Vương Nhất lại cười nhạt, mỉa mai: “Hai anh em các ông đúng là tính nết giống hệt nhau, ông nghĩ chỉ như thế đã báo thù được cho em trai vô dụng của mình sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui