Nhưng nó lại được nói bởi Vương Nhất, người đã giết hai anh em Hồng Giác Hải, cho nên độ tin cậy càng cực kỳ cao.
Chỉ sợ rằng từ nay về sau, hiệp hội võ đạo ở Giang Thành sẽ không còn tồn tại nữa.
Diệp Thúy Như và Diệp Ân Thi cũng khiếp sợ nhìn Vương Nhất.
Không ai nghĩ răng Vương Nhất không chỉ giành chiến thắng trong trận đấu mà còn nhân tiện tiêu diệt hiệp hội võ đạo Giang Thành.
Đột nhiên, một ánh mắt lạnh như băng lướt qua và rơi trên người Diệp Ân Thi.
Diệp Ân Thi lập tức cảm thấy cả người phát lạnh, phịch một tiếng, cả người cô †a chật vật trượt khỏi ghế, đặt mông ngồi xuống đất.
Trước khi Hồng Giác Hải lên đài đã nói rõ ràng ông ta đại diện cho Diệp Ân Thi xuất chiến, chứng tỏ hai người này đã âm thầm tiếp xúc qua.
Hiện tại, Hồng Giác Hải đã chết, Diệp Ân Thi đương nhiên không thể thoát khỏi trách nhiệm.
Ánh mắt Vương Nhất lạnh như băng rơi trên người Diệp Ân Thi, tựa như làm tiêu tán toàn bộ nhiệt độ rên người cô ta.
Diệp Ân Thi cũng cảm thấy bản thân đã rơi vào biển băng, ánh mắt của một số người có thể giết người!
“Đi, mau mang tôi đi!”
Diệp Ân Thi hoảng hốt hét lớn.
Hiện tại, cô ta đã sợ đến mức ngay cả sức lực đứng dậy cũng không còn.
Diệp Vô Lệ đứng bên cạnh cũng cảm thấy nguy hiểm, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Khoảng cách xa như vậy, nhưng chỉ bằng một ánh nhìn đã khiến Diệp Ân Thi sợ hãi đến mất hết hồn vía.
“Ấn chủ” này có lẽ là một cao thủ vô song!
“Mau bảo vệ cô chủ!”
Diệp Vô Lệ gọi vệ sĩ của Diệp thị đến nâng cả người Diệp Ân Thi ra ngoài.
Cô ta có một linh cảm, nếu mình còn tiếp tục ở lại đây lâu hơn nữa thì cô ta nhất định sẽ bị giết chết.
Diệp Thúy Như cũng không ngăn cản mà chỉ bình tĩnh quan sát tất cả những chuyện này.
Diệp Ân Thi không có ở đây, tâm trạng của cô ta cũng tốt hơn nhiều.
“Sao ông không rời đi?”
Diệp Thúy Như thản nhiên nhìn sang Diệp Vô Lệ vấn đang đứng cạnh mình, hỏi.
Diệp Vô Lệ cười nói: “Tôi phải bảo vệ cô 3 chủ.
Diệp Thúy Như mỉm cười, cũng không nói gì nữa.
Võ Si đang ngồi trên cùng đã sớm nhận ra Ấn chủ chính là Vương Nhất, anh ta phải tuân thủ lời nói của người kia.
Anh ta phất tay một cái, cao giọng tuyên bố: “Hiệp hội võ đạo Giang Thành cần phải được chấn chỉnh, toàn bộ thành viên sẽ sáp nhập vào hiệp hội võ đạo Thiên An.”
Bùm!
Võ Si mở miệng tượng trưng cho ván đã đóng thuyền.
Các thành viên trong hiệp hội võ đạo Giang Thành đều tối sâm mặt lại, trong lòng tràn đầy không cam tâm.