Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Không được, không dễ gì các bạn học cũ mới gặp mặt, cậu buộc phải theo tôi đi gặp!”

Bạch Thiến bông nhiên tóm tay của Lý Khinh Hồng, muốn cưỡng chế dẫn cô đi.

“Cậu buông tay! Cậu muốn làm gì…”

Trên mặt Lý Khinh Hồng đột nhiên có chút hoảng loạn, bây giờ cô đang có thai, không thể xảy ra xung đột kịch liệt với người khác.

Cộng thêm đồng người qua lại, Lý Khinh Hồng thật sự bị Bạch Thiến dẫn đi.

“Dừng tay.”

Vào lúc này, đằng sau truyền tới một tiếng quát trầm thấp.

Lý Khinh Hồng quay đầu nhìn, khi nhìn thấy Vương Nhất, lập tức trên mặt nở nụ cười: “Chồng, anh sao lại ở đây?”

Vương Nhất cười rồi nói: ‘Anh vốn muốn đi tìm đám Tuyết Nhi, không ngờ gặp được em.

Lý Khinh Hồng không lên tiếng, cô tới nhà đa năng Giang Thành là nghỉ ngờ Ẩn chủ là Vương Nhất.

Chỉ có điều, bây giờ vẫn chưa phát hiện mà thôi.

Lúc này gặp được Vương Nhất ở đây, trong lòng cô càng để ý hơn.

Vương Nhất không phát hiện tâm tư nhỏ đó của Lý Khinh Hồng.

Lúc này, anh đang lạnh lùng nhìn Bạch Thiến và Tôn Vĩnh Phước: “Vợ tôi không muốn đi, hai người còn muốn ép cô ấy đi chắc?”

Bộp một tiếng, anh tóm cổ tay của Bạch Thiến.

BAN Bạch Thiến lập tức hét lên, cô ta chỉ cảm thấy cổ tay của mình giống như bị hai miếng sắt kẹp, không ngừng đè ép.

“Buông vợ tôi ra!”

Sắc mặt Tôn Vĩnh Phước thay đổi, cũng kèm theo sự tức giận, quát Vương Nhất.

Vương Nhất bồng quay đầu, lạnh lùng liếc nhìn ông ta.

Chỉ một ánh mắt để khiến Tôn Vĩnh Phước rén ngay.

Ánh mắt này quá lạnh!

‘Buông tay! Buông tay! Tay của tôi sắp gấy TOI Bạch Thiến kêu thảm thiết, lập tức buông tay của Lý Khinh Hồng ra.

Vương Nhất cũng buông tay của Bạch Thiến ra, Bạch Thiến khóc nóc thu hồi tay, không ngừng xoa bóp.

Hồn hoàn lại, Bạch Thiến mặt mày hằn học nhìn Lý Khinh Hồng, tức giận nói: ‘Lý Khinh Hồng, đây là chồng của cậu sao? Lá gan của anh ta lớn đấy, vậy mà dám ra tay với tôi?”

Vương Nhất ở đây Lý Khinh Hồng yên tâm hơn không ít, cô khoác nhẹ cánh tay Vương Nhất, liếc nhìn Bạch Thiến: “Anh ấy là chồng tôi, có vấn đề gì sao?”

Ánh mắt của Vương Nhất rất bình thản: “Cô không ra tay với vợ tôi, tôi đương nhiên sẽ không ra tay với cô.”

“Anh…”

Bạch Thiến đánh giá Vương Nhất từ trên xuống dưới, đặc biệt là thấy anh ăn mặc không thể bình thường hơn được nữa, sự tức giận trên mặt càng lớn: “Phế vật, đừng tưởng lấy được phú bà như Lý Khinh Hồng thì có thể không kiêng ky gì, còn không mau chóng quỳ xuống xin lỗi chúng tôi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui