Vấn là lời Vương Nhất nói quá hoang đường!
“Thiến Thiến, xảy ra chuyện gì thế?”
“Đây không phải là hoa khôi trường năm đó, Lý Khinh Hồng sao?”
“Người này là ai? Không phải là chồng của Lý Khinh Hồng đấy chứ?”
Đột nhiên, đằng sau có một đám người đi tới, có nam có nữ.
Sắc mặt của Lý Khinh Hồng càng lúc càng khó coi, những người này đều là bạn học cũ Bạch Thiến gọi tới họp lớp.
Những cặp mặt nhìn bọn họ giống như nhìn động vật trong sở thú.
Các bạn học cũ tới rồi, Bạch Thiến lập tức trở nên hồ hởi, nói càng hăng hơn.
“Tôi giới thiệu cho mọi người, vị này là chồng của hoa khôi trường chúng ta, anh †a vừa nói chúng ta đi theo chồng tôi cược mở phiên giao dịch sẽ lỗ hết sạch!”
“Ha ha ha…”
Bạch Thiến vừa nói xong, những bạn học cũ đó lập tức cười lớn.
“Người anh em, cậu hiểu xổ số không? Mà ở đó nói linh tinh?”
“Anh biết chồng của Thiến Thiến là ai không? Phó tổng giám đốc của công ty xổ số Anh Hoàng đấy! Thông tin nội bộ mà người ta nói đều là lời vàng ý ngọc, điều anh nói thì sao? Đều là trò cười!”
“Khinh Hồng à, cậu trước kia ở trường có nhiều giàu theo đuổi như vậy, cậu không nhìn trúng ai hết, sao lại tìm được loại cực phẩm như này chứ?”
Bọn họ ríu rít, căn bản không tin lời của Vương Nhất, còn thuận tiện mắng cả Lý Khinh Hồng.
Tuy nhiên, Vương Nhất vân không tức giận, thậm chí còn có chút buồn cười nhìn bọn họ.
“Tôi đã khuyên các người rồi, có tin hay không, là chuyện của các người, đừng để tới lúc đó có kết quả mở phiên, ai cũng khuynh gia bại sản, mất hết tất cả.”
Vương Nhất ẩn hiện nụ cười nói.
Tôn Vĩnh Phước lắc đầu: “Mọi người nghe tôi đây, hãy mua Mục Huy của Tần Thị, người cuối cùng trở thành người đứng đầu đại hội Bắc Cảnh chắc chắn là cậu tai”
“Được!”
“Mual”
Những nam nữ đó đều đã bị tẩy não, tất cả đều đặt vào Mục Huy của Tần Thị.
Còn nữa, thậm chí cược cả gia sản.
Tần Thanh Thanh rất sửng sốt, cô ta trước đó không hiểu con bạc tại sao lại điên cuồng.
Bây giờ, cô ta coi như đã hiểu.
“Lý Khinh Hồng, cho cô cơ hội cuối cùng, rốt cuộc có đặt hay không?”
Bạch Thiến nói với Lý Khinh Hồng: “Theo rồi, công ty của cậu sẽ tiến bước hơn.
Vương Nhất từ chối Lý Khinh Hồng: “Không cần, chúc các vị mã đáo thành công.”
Nói xong, anh cầm tay Lý Khinh Hồng, định rời đi.
Bạch Thiến nhìn bọn họ giống như kẻ ngốc: ‘Đưa tiền tới tay cũng không cần, thật là một kẻ ngốc! Mọi người nhìn đi, đợi đại hội Bắc Cảnh kết thúc, giá trị tài sản của mọi người ở đây đều cao hơn các người gấp đôi.”