Lý Khinh Hồng chọt tỉnh ngộ, nếu là Võ Sỉ thì có khả năng làm được.
Những người của Cá độ Anh Hoàng vẫn đang nóng lòng chờ đợi, đồng thời còn phải an ủi những bạn học cũ đã lỗ tiền kia.
Tuy nhiên, điều khiến bọn họ tuyệt vọng là bọn họ đã đợi lâu như vậy mà Ẩn chủ vẫn không đến.
“Sao Ấn chủ còn chưa trở lại, cuộc đấu sắp bắt đầu rồi.”
Lý Khinh Hồng liếc nhìn về cuối con đường một cái, nghi hoặc nói.
Thành thật mà nói, cô ta cũng muốn xem Ẩn chủ trông như thế nào.
Vương Nhất cười cười: “Cuộc đấu sắp bắt đầu rồi, Ẩn chủ không thể không tới, nói không chừng, hiện tại anh ấy đang ở hiện trường quan sát tình hình ở đây.”
Lý Khinh Hồng nhìn xung quanh một cái, chỉ nhìn thấy người chỉ chít xung quanh, nhìn đến choáng cả đầu.
“Không hiểu tại sao anh ta lại phải đeo mặt nạ?”
Lý Khinh Hồng thở dài.
Vương Nhất nói với vẻ nửa thật nửa giả: “Có lẽ anh ấy không muốn có người lo lắng cho anh ấy.”
“Cái gì?”
Lý Khinh Hồng không nghe rõ nội dung của lời nói.
Cộc cộc cộc!
Ngay khi Lý Khinh Hồng định hỏi rõ, cuối hành lang lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Tưởng Khinh Vân và Tôn Vĩnh Phước vui mừng khôn xiết: “Ấn chủ đến rồi!”
Nhưng rất nhanh, bọn họ lại thay đổi sắc mặt.
Cộc cộc cộc…
Tiếng bước chân dày đặc như hạt mưa, hiển nhiên không chỉ có một người!
Sắc mặt của Tưởng Khinh Vân và Tôn Vĩnh Phước hơi thay đổi, lo lãng đến nỗi tim đập thình thịch.
Dưới ánh mắt của vô số người, một đám đàn ông mặc đồng phục đi thẳng đến trước mặt đám người Tưởng Khinh Vân.
“Chúng tôi đã nhận được báo cáo nặc danh nói rằng ở đây xuất hiện các hoạt động rửa tiền và đánh bạc trắng trợn.”
“Những người có tên dưới đây theo chúng †ôi một chuyến, tiếp nhận điều tra.”
Giọng nói của người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng, nghe giọng căn bản không có chút chỗ quay đầu.
Âm!
Khoảnh khắc những người đàn ông mặc đồng phục này xuất hiện, Tưởng Khinh Vân, Tôn Vĩnh Phước và Bạch Thiến đều sững SỜ.
Đặc biệt là Tưởng Khinh Vân và Tôn Vĩnh Phước, nghe thấy phải trở về tiếp nhận điều tra, bọn họ suýt chút nữa tối sầm mắt, sợ đến ngất xỉu.
Với tư cách là quản lý cấp cao của Cá độ Anh Hoàng, chủ tịch và phó tổng giám đốc, nhân vật số một và số hai, bản thân bọn họ không chịu đựng nổi việc điều tra.
Đừng nói gì đến bọn họ, chỉ cần đi lật xem qua sổ sách của công ty sẽ phát hiện, mỗi một khoản chỉ và lợi nhuận đều không nhất quán.
Vương Nhất cười haha nhìn, không hề kinh ngạc trước cảnh tượng này chút nào.
Anh liếc nhìn thời gian, đến sớm hơn anh dự tính.
Tên tuổi của Võ Sỉ vẫn dễ sử dụng.