Những binh khí chiến tranh đó cũng không có tổn thương người khác, chỉ khống chế hiện trường.
Chỉ cân đừng vọng tưởng chạy trốn thì bình an vô sự.
“Chào mừng mọi người đến tới ‘đại hội cứu rỗi!”
Đột nhiên, trong nhà đa năng rộng lớn, đột nhiên truyền tới tiếng cười của một người phụ nữ lạ.
Giọng nói dùng máy khuếch âm, cả nhà đa năng đều vang vọng tiếng cười của cô ta.
Vương Nhất cũng nghe thấy, anh không nhịn được mà ngẩng đầu, nhìn về một hướng.
Chỉ thấy ở trên nóc của nhà đa năng có một thang máy.
Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, mặc váy dài cung đình màu tím cầm một cái ô quý tộc, từ từ đi xuống.
Trên mặt cô ta nở nụ cười thích thú: ‘Mọi người không cần hoảng sợ, tại đây, tôi giới thiệu bản thân trước.”
“Tôi tên Angela Emiilia, mọi người có thể gọi tôi là Tử La Lan, cũng có thể gọi tôi là phu nhân.”
“Người đăng sau tôi đều là thủ hạ của tôi.”
Đăng sau Tử La Lan còn có mấy người mặc áo choàng đen.
Chính là Lý Tinh Sở và người đàn ông áo choàng.
Lúc này, Lý Tỉnh Sở đang nhìn chăm chăm bóng lưng của Tử La Lan, anh ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ phương Tây xinh đẹp như này.
Giống như cô ta thật sự là thiên sứ giáng xuống thế gian, lập tức khuynh đảo trái tim của Lý Tinh Sở.
Âm!
Sự xuất hiện của Tử La Lan và thủ hạ của cô ta lập tức khiến người của cả nhà đa năng hoảng sợ.
Không chỉ Vương Nhất, Mục Lang, Võ Si cũng ngẩng đầu nhìn cô ta.
“Mọi người nhất định đều rất nghi hoặc, chúng tôi là ai, tại sao lại nhốt các người ở đây.”
Tử La Lan cười khanh khách: “Thật ra các người sau khi nghe thấy tên của tôi chắc biết tôi là ai rồi.”
“Không sai, như cái tên Angela của tôi, tôi là thiên sứ, cứu rỗi các người, thiên sứ cứu rồi các người.”
Giọng nói của Tử La Lan mang theo tính dụ dỗ nhất định.
“Các vị ở đây, trong cuộc đời nhất định từng hối hận vì một chuyện nào đó, tôi có thể dẫn các người hoàn toàn rời xa loại đau khổ này.”
“Tiền đề là các người phải có can đảm ‘giải thoát’ và một trái tim chân thành tín ngưỡng tôi!”
Người phương Tây nói tín ngưỡng, hơn nữa tin tưởng tà ma.
Nhưng Tử La Lan cô ta cũng là con người, dựa vào đâu đại diện cho thiên sứ? Còn phá hỏng cả đại hội Bắc Cảnh, giam giữ bọn họ ở đây.”
“Cô là thiên sứ cái cứt?”
“Đồ tây trăng, cút ra khỏi nước HI”
“Mau thả chúng tôi raI”
Trong nhà đa năng lập tức vang lên tiếng chửi, bất luận nam nữ, trên mặt ai cũng mang theo lửa giận.
Vương Nhất lại nheo mắt lại, đánh giá người phụ nữ tự xưng thiên sứ đó.
Khương Nhã My đang chiến đấu với Lãnh Nhan cũng run rẩy cả người.
Cô ta nhận ra rồi, đây chính là người phụ nữ cô ta nhìn thấy ở trong mưa.
Tiêu Minh cũng ở bên cạnh cô tal Bụp!