Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Cuối cùng, cát trong đồng hồ cát chảy hết, vẫn có một vào gia tộc không đầu hàng.

“Thời gian đã tới, để tôi xem thử có những gia tộc nào quật cường tới vậy.”

Tử La Lan hơi cúi người, ánh mắt quét qua.

Hiện người rất đông người, nhưng cô ta vẫn nhạy bén tìm được gia tộc không đầu hàng.

“Nhà họ Hạ, nhà họ Hồ của Giang Thành.”

“Nhà họ Kim, nhà họ Lương, nhà họ Tôn, nhà họ Đồng, nhà họ Diệp của Thiên An — khá nhiều.”

“Lý Thị, Tân Thị, Lạc Thị, Diệp Thị của Yên Kinh —- không hết nhỉ? Các người thật sự ngây thơ cho rằng, các người là vương tộc Yên Đô thì tôi không dám giết các người sao?”

Trong giọng điệu của Tử La Lan mang theo sự kinh ngạc, nhưng nụ cười trên khóe môi lại dần trở nên tàn ác.

Vương Nhất từ đầu tới cuối không có hiện thân, cũng không lên tiếng, chỉ đứng trong đám đông, nheo mắt nhìn.

Lúc này, anh đã tháo mặt nạ xuống, không có ai nhận ra anh là Ẩn chủ.

“Chúng tôi sế không phản bội cậu Vương, mãi mãi không làm kẻ phản chủ.”

Ánh mắt Hạ Lãm rét lạnh, lớn giọng nói.

“Nhà họ Hồ tôi cũng như vậy!”

Hồ Hoàng Việt cũng nói như thế.

“Còn cả nhà họ Kim ở Thiên An nữa.”

“Nhà họ Lương ở Thiên An.”

“Nhà họ Tôn ở Thiên An.”

“Nhà họ Đồng và nhà họ Diệp!”

mm Gia chủ của các đại gia tộc lũ lượt mở miệng.

“Ha ha hai”

Lục Viên cười lớn tiếng, cười có mức điên dại.

“Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt, nến nói các ông có dũng khí, hay là ngu xuẩn đây? Chết tới nơi rồi, đương nhiên là bảo vệ tính mạng quan trọng nhất, các ông không phải thật sự cho răng Vương Nhất đó có thể cứu các ông đấy chứ?”

Lục Viên mặt mày đầy khinh bỉ: ‘Anh ta ngay cả hiện trường của đại hội Bắc Cảnh cũng không đi vào được, làm sao cứu được các ông?”

“Nhà họ Hạ, nhà họ Hồ, các ông xong đời rồi!”

Lúc này, Lục Viên có loại cảm giác ra vẻ.

Nếu là trước kia, nhà họ Lục không thể vượt qua nhà họ Hạ và nhà họ Hồ.

Nhưng bây giờ, nhà họ Lục đứng đầu ở Giang Thành, đã là chuyện chắc như đinh đóng cột!

Lục Viên nhìn sang Tử La Lan, cầu xin: “Phu nhân, tôi cầu xin, nếu những gia tộc này bị tiêu diệt, sản nghiệp của bọn họ có thể do nhà họ Lục tôi tiếp quản.”

Tử La Lan gật đầu, đồng ý: ‘Được, ông là người dân đầu những bên đã đầu hàng, có †ư cách tiếp quản.”

“Cảm ơn phu nhân!”

Lục Viên kích động tới mức gần như không khép được mồm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui