Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Không chỉ có thể thôn tính nhà họ Hạ và nhà họ Hồ, còn cả những gia tộc hào môn ở Thiên An, vậy nhà họ Lục của anh ta chẳng phải là hào môn đứng đầu thành phố G hay sao?

Tuy nhiên, Hạ Lãm căn bản không nhúc nhích: “Lục Viên, ông không phải thật sự nghĩ răng, sự phản bội của ông, cậu Vương sẽ không làm gì ông chứ?”

“Ha ha ha…”

Lục Viên cười khinh thường: “Các người vẫn trông mong anh ta tới sao? Anh ta sẽ không tới đâu!”

Thời gian đã hết, nhưng Tử La Lan không có ấn công tắc kích bom.

Cô ta nhìn sang Lý Thị, Tân Thị, Lạc Thị và Diệp Thị, nói: ‘Lý do các người không đầu hàng là gì?”

Lý Thế Nhân lúc này đã đi tới bên cạnh Tử La Lan, khẽ mỉm cười: “Xin lỗi, con người tôi không thích thần phục, đặc biệt là phụ nữ, còn là người nước ngoài.”

“Hai mươi năm trước tôi đã từng thần phục một người phụ nữ, bây giờ tôi không muốn thần phục lần thứ hai.”

Trong mắt Tử La Lan vụt qua một tia sắc lạnh, đối với Lý Thế Nhân, cô ta vậy mà cảm thấy hơi kiêng ky.

Không có lên tiếng, lại nhìn sang Lạc Thị và Diệp Thị: ‘Các người thì sao?”

Lạc Thanh Hiền liếc nhìn cô ta với vẻ điềm nhiên: “Cô cũng chỉ biết chơi tí trò sau lưng, không có gì ghê gớm cả.”

Diệp Thúy Như cười lạnh một tiếng: ‘Đời này tôi chưa từng cúi đầu, trước kia không, bây giờ không, sau này càng không, hơn nữa còn là một người phương Tây.”

Trong mắt Tử La Lan cũng ánh lên sự tức giận hiếm thấy: “Lát nữa các người sẽ thần phục.”

“Vậy ông thì sao?!”

Tử La Lan lại nhìn sang Tân Thị.

Tân Vĩnh Nghiêm ngước đôi mắt vẩn đục, hờ hững nói: “Tôi già rồi, eo không tốt, không thích cúi đầu.”

“Hơn nữa, cô để thủ hộ Mục và ngài Võ Si trong đại hội ở đâu?”

Tân Vĩnh Nghiêm lạnh lùng mở miệng.

Oành!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều run người.

Đúng thế, bọn họ còn có Mục Lang và Võ Sỉ “Người phụ nữ phương Tây, cô không ngoan ngoãn ở nước của cô, chạy tới đây làm gì?”

Cả hiện trường vang lên giọng nói lạnh lùng của Mục Lang!

Keng! Keng! Kengl!

Hiện trường cũng vang lên tiếng bước chân nặng nề.

Một cõ sát khí mạnh mẽ tỏa ra.

Mục Lang dù sao cũng là người thủ hộ của biên giới phía Tây, lúc này sát khí giải thích toàn bộ, ngay lập tức cả nhà đa năng đều tản mạn một cỗ sát khí cuồn cuộn.

“Tay của Võng Lượng các người vươn quá nhiều rồi, coi nước H tôi không có ai à?”

Võ Sỉ cũng khẽ thở dài, bước ra.

“Hiệp hội võ đạo ở đâu?”

Giọng nói bình thản của Võ Si truyền khắp ở hiện trường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui