Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Sau khi trao đổi với người ở chiến vực thì họ biết không thể đi vào được nữa.

“Vì sao?”

Đội trưởng đội cứu hộ và phá dỡ bom nghi hoặc hỏi.

“Vì bên trong có một người phụ nữ đang gỡ bom.”

Thủ vệ chiến vực đáp.

“Cái gì? Phụ nữ? Gỡ bom?”

Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Người của đội tháo dỡ bom trầm mặt: “Đúng là vớ vẩn, phụ nữ thì biết gì về dỡ bom chứ?”

“Đúng vạy, đây là loại bom phức tạp nhất, lỡ không cẩn thận cắt nhầm dây đỏ kích nổ bom thì sao? Cô ta gánh nổi trách nhiệm không?”

“Phụ nữ chỉ biết làm bừa!”

Người trong đội tháo dỡ bom đều tức giận, trong mặt họ hành vi này là làm bừa!

Chuyện gia đội phá bom xua tay, sau đó nhìn thủ vệ: “Người phụ nữ đó ở đâu?”

Thủ vệ chỉ vào nơi không xa: “Đang ở kia, đã gỡ rất lâu rồi.”

Người của đội xử lý bom nhìn theo thì thấy một người phụ nữ mặc áo khoác da màu đen đang nghiêm túc gỡ bom, chiếc kéo trong tay đang cắt từng chút từng chút.

Mọi người trong đội xử lý bom đột nhiên biến sắc, lập tức lao về phía Khương Nhã My, giận dữ hét lên: ‘Cô dừng lại ngay cho tôi!”

Bọn họ đẩy Khương Nhã My ra, Khương Nhã My quay đầu, trên khuôn mặt lạnh lùng cũng có vẻ tức giận.

Nhìn thấy rõ khuôn mặt của Khương Nhã My, người của đội gỡ bom sửng sốt, không ngờ người phụ nữ này lại đẹp đến vậy.

Nhưng dù có đẹp hơn nữa cũng không thể làm bừa được!

Thạch Thức tức giận, đè nén lửa giận trong lòng lại rồi bảo: “Cô có biết mình đang làm gì không? Ở đây rất nguy hiểm, cắt một sợi dây thôi là tất cả chúng ta đều sẽ chết, cô có gánh nổi trách nhiệm này không?”

Ánh mắt Khương Nhã My lạnh lùng, cô ta không nói gì, định tiếp tục gỡ bom.

Thời gian không còn nhiều, cô phải nhanh chóng gỡ xong quả bom này.

Tuy nhiên hành động này lại khiến Thạch Thức nổi đoá.

Anh ta lập tức quát lên: “Cô làm sao thế hả? Đã nói là không phải chuyên gia thì mau chóng rời khỏi đây, sao cô lại không nghe thế?”

Vẻ mặt Khương Nhã My càng thêm không kiên nhân: “Tôi là chuyên gia.”

“Gì cơ? Cô là chuyên gia?”

“Ha ha ha…”

Nghe câu này, Thạch Thức và thuộc hạ của anh ta đều bật cười, nhìn Khương Nhã My với vẻ khinh thường.

“Mỗi chuyên gia gỡ bom đạt chuẩn đều phải trải qua các cuộc diễn tập thực chiến, mỗi lần gỡ bom đều là một lần thử thách sinh tử, cô là phụ nữ, có hiểu được cảm giác này không?”

Thạch Thức tới trước mặt Khương Nhã My, khinh thường nói: “Tránh ra đi, đây không phải chuyện mà phụ nữ các cô có thể làm, các cô chỉ có thể đứng sang một bên thôi!”

Từng câu từng chữ đều mang theo cảm giác ưu việt rõ ràng, Khương Nhã My vốn không tức cũng phải nổi giận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui