“Anh coi thường phụ nữ đến thế à?”
Cô ta lạnh lùng nhìn Thạch Thức và hỏi.
Thạch Thức hơi sững sờ, tuy không trực tiếp thừa nhận nhưng trong lời nói của anh ta vấn có ý đó.
“Phụ nữ chỉ cần lo cho chồng, dạy dỗ con, nấu cơm đun nước là được rồi, xuất đầu lộ diện làm gì?”
Thạch Thức khó chịu nhất với những người rõ ràng không biết mà vần cố tỏ ra mình biết thế này!
Bùm!
Câu này hoàn toàn khơi dậy lửa giận của Khương Nhã My, cô ta nhìn những thủ vệ của chiến vực nói: “Gọi thủ lĩnh của các anh lại đây!”
“Vâng, vâng…
Điều khiến Thạch Thức ngạc nhiên là thủ vệ của chiến vực lại thật sự gọi Tiêu Hồng Cương thủ lĩnh chiến vực Giang Thành tới.
“Chị My, có chuyện gì vậy?”
Trước mặt Khương Nhã My, Tiêu Hồng Cương cũng không dám làm giá.
“Gọi huấn luyện viên của anh lại đây!”
Khương Nhã My lại ra lệnh cho Tiêu Hồng Cương.
“Cái gì? Cô dám sai bảo thủ lĩnh Tiêu của chiến vực Giang Thành á? Chán sống rồi à?”
Nhìn thấy cảnh này, Thạch Thức rất ngạc nhiên, sau đó nhìn Khương Nhã My với vẻ nhạo báng.
Tiêu Hồng Cương là thủ lĩnh của chiến vực Giang Thành, có thân phân đặc biệt.
Ngay cả một số đại lão ở Giang Thành khi nhìn thấy Tiêu Hồng Cương cũng phải khách sáo.
Thế mà người phụ nữ này lại dám ra lệnh cho Tiêu Hồng Cương!
Đúng là chán sống rồi!
Thuộc hạ của Thạch Thức cũng chờ Tiêu Hồng Cương đuổi người phụ nữ này đi.
Nhưng điều khiến họ không thể tin được là Tiêu Hồng Cương lại tươi cười gật đầu với Khương Nhã My: “Vâng thưa chị Khương.”
Không lâu sau, Tiêu Hồng Cương dân theo một người đàn ông da ngăm đen đến.
“Huấn luyện viên của dự bị Ẩn Vu?!”
Nhìn thấy người tới, đám Thạch Thức đều bị sốc, không thể tin được nhìn người được đưa tới.
Người Tiêu Hồng Cương đưa đến không phải ai khác mà chính là huấn luyện viên dự bị của Ẩn Vu, Thiết Ngưu.
Huấn luyện viên của Thiết Ngưu là Ẩn chủ.
Lúc Thiết Ngưu tới sắc mặt âm trầm, trong mắt đầy sát khí, nhưng khi nhìn thấy Khương Nhã My, sát khí trên mặt anh ta lập tức biến mất.
“Chị Khương, tháo gỡ bom thế nào rồi? Có gì cần tôi giúp không?”
Thiết Ngưu hỏi với vẻ mặt lấy lòng.
Khương Nhã My lạnh lùng nhìn Thạch Thức, chỉ vào anh ta rồi nói: ‘Người của đội xử lý bom này ngăn cả tôi gỡ bom, cậu làm ăn kiểu gì thế hả?”
Soạt!
Lời này vừa thốt ra, Thiết Ngưu lập tức biến sắc, anh ta quay đầu hung ác nhìn Thạch Thức, tức giận quát: ‘Các cậu làm sao thế hả? Tôi gọi các cậu tới đây để giúp cho không phải để gây sự.”