Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Âm…

Toàn bộ sân vận động đều mang theo ánh hào quang khi Dơi bay ngược ra.

Những đống đá vụn đổ nát rơi xuống khắp nơi.

Cú đấm này của Vương Nhất trực tiếp đánh bay Dơi văng xa mấy mét.

Trên mặt đất cũng mơ hồ vạch ra một con đường, không ngừng cọ xát một đoạn thật xa rồi mới dừng lại.

Dơi đứng dậy, dưới chiếc áo choàng đen tuyên là một ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

Anh ta nhìn Vương Nhất như thể nhìn thấy quỷ vậy.

Ngay cả người mù cũng có thể nhận ra sự thay đổi trong khí thế của Vương Nhất vào giờ phút này.

Nếu như nói trước đó anh vẫn luôn bị đánh, khí thế như sắp rơi xuống đáy vực thì hiện tại Vương Nhất chính là một bước bay lên trời.

Dơi không thể tin được, sao Vương Nhất lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?

Vào lúc này, vẻ mặt Vương Nhất lạnh lùng, hạ năm đấm xuống, chậm rãi đi về phía anh ta.

Với khí thế trên người, Dơi cũng cảm thấy lo lăng bất an khi đang đối mặt với một con mãnh thú vô song.

Dơi đứng lên, sau khi khiếp sợ qua đi, trong mắt cũng dần hiện lên một tia lạnh lùng.

“Chỉ là may mắn thôi, anh đánh trúng tôi một đấm, anh cho rằng vận may sẽ luôn ở bên cạnh anh sao?”

Giọng điệu của Dơi trâm tĩnh, nhìn Vương Nhất nghiêm túc nói.

Vương Nhất bật cười lạnh lùng: “Không thể nào, anh thật sự sẽ không cho rằng thực lực của bản thân có thể nghiền nát được tôi đấy chứ?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Ánh mắt của Dơi lạnh lùng: “Nếu như anh thật sự mạnh hơn tôi thì tại sao lúc trước lại bị tôi đồn ép đánh đến như vậy?”

“Nhìn vết thương trên người của anh đi, vô cùng thảm hại, anh như vậy mà còn dám †ự xưng mình là Ẩn Chủ, giả danh hả?”

Dơi nhìn Vương Nhất với vẻ mặt giêu cợt, không ngừng dùng lời lẽ chọc giận anh.

Vốn tưởng rằng Vương Nhất sẽ rất phãn nộ, không ngờ sắc mặt Vương Nhất vẫn vô cùng bình tính, không có bất kỳ tức giận gì, chẳng qua nụ cười trên mặt lại càng thêm mỉa mai.

Dưới nụ cười như thế, Dơi giận tím mặt: ‘Tự †ìm cái chết!”

Nụ cười này giống như Vương Nhất đang cười nhạo anh ta, sao anh dám làm vậy?

Bùm!

Dơi không tin vào suy nghĩ như vậy, lại lao về phía Vương Nhất một lần nữa.

Anh ta tung ra một cú đấm thật mạnh, nội lực bộc phát, bầu không khí bên trong sân vận động lập tức trở nên gấp gáp. . Đam Mỹ Cổ Đại

Sức mạnh của Dơi đã gần như đạt đến đỉnh cao của nội lực, Lãnh Nhan quả thực không phải là đối thủ của anh ta.

Đạt đến trình độ này gần như có thể ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.

Một cú đấm ngang ngược và đáng sợ như vậy, nhưng Vương Nhất vần không né tránh, chỉ lạnh lùng ngước nhìn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui