Vút một tiếng, Vương Nhất kéo chiếc áo choàng trên người anh ta xuống.
Anh đã sớm để ý đến Dơi từ lâu, ngay từ lúc còn ở Thiên An, anh đã nghe qua danh tiếng của Dơi.
Dơi thật sự đã tạo ra rất nhiều thân phận giả.
Ban đầu là Tiết Bình nén nóng giận cóc con gái Vương Tử Lam của anh.
Sau đó, quản gia nhà họ Thẩm nhận được chỉ điểm của Dơi, ẩn nấp trong nhà họ Thẩm khoảng ba mươi năm.
Cuối cùng, khi Lý Tỉnh Sở sắp chết đi, dưới sự can thiệp của Lãnh Nhan, Lý Tinh Sở đã được cứu.
Trong đám tàn dư của nhà họ Văn cũng có bóng dáng của Dơi. Bây giờ thì chiếc áo choàng trên người anh ta đã có thế cởi xuống rồi.
Nhưng những gì mà Vương Nhất nhìn thấy chỉ là một khuôn mặt đầy vết seo.
Trên mặt chi chít những vết thương do dao kiếm để lại, có hàng trăm hàng nghìn vết Sẹo.
Làn da bị cắt thành nhiều mảnh, có hình dạng như một tấm lưới, những vết sẹo cũng đã hình thành, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Vẻ mặt Vương Nhất cũng cảm thấy kinh hãi, khuôn mặt bị hủy hoại đến mức cho dù có dùng dụng cụ tỉnh vi đến đâu cũng không thể nhận ra được thân phận thật sự của anh ta.
Rốt người phải tàn nhẫn bao nhiên mới có thể tự mình ra tay tàn độc với bản thân như vậy?
Dơi vốn dĩ không sợ Vương Nhất nhận ra anh ta là ai, vẫn mỉm cười lạnh lùng.
Vương Nhất im lặng không nói, không chỉ một người nói với anh rằng anh đã từng gặp qua con người thật của Dơi.
Nhưng với khuôn mặt như vậy thì anh thật sự chưa từng nhìn thấy!
Hiện tại chỉ có thể thu thập mẫu máu của anh ta mới có thể thông qua phương pháp giám định DNA để xác nhận thân phận thật sự của anh ta.
“Không thể nhận ra khuôn mặt của anh, nhưng anh phải đi với tôi một chuyến.”
Vương Nhất chuẩn bị bắt Dơi lại.
Bùm! . Có gì hot? Chọt thử trang -- 𝑻Ru𝖬𝑻R𝖴Ye N﹒VN --
Không ngờ Dơi lại khoác áo choàng lên, cả người bay vút lên trời.
“Vương Nhất, tôi không phải đối thủ của anh, nhưng anh cũng không bắt được tôi đâu!”
Sau khi kết thúc màn cười nói này, Dơi nhanh chóng ném một quả lựu đạn khói từ †rong ngực áo ra.
Bùm!
Lựu đạn khói phát nổ, khu vực xung quanh trở nên mờ mịit.
Chờ cho đến khi sương khói tan đi thì đã sớm không thấy bóng dáng Dơi đâu.
Vương Nhất dừng chân trong đó thật lâu, sau đó rời khỏi sân vận động.
Bây giờ không phải là lúc để săn lùng Dơi, anh quan tâm đến người vợ Lý Khinh Hồng của mình hơn.
Bên ngoài sân vận động..
Vẫn có rất nhiều xe bọc thép đậu lại, người của Chiến Vực không những không rời đi mà ngày càng nhiều thêm.
Bởi vì sân vận động Giang Thành đã báo có người cài đặt bom, điều này thu hút sự chú ý của cả nước.
Thân là Chiến Vực, Tiêu Hồng Cương đương nhiên là người đứng mũi chịu sào.