Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Lý Khinh Hồng cực kỳ tức giận, lại có chút hoảng sợ nhìn bọn họ.

Chạm vào khuôn mặt vừa bị đánh, những chàng trai kia đứng vây quanh cô ta.

“Làm gì? Cô nói xem chúng ta muốn làm gì đây?”

Một phòng tang lễ đã đóng chặt cửa, một đám công tử ăn chơi trác táng đã say xỉn, còn có một người vợ xinh đẹp vừa mất chồng phải rửa mặt bằng nước mắt.

Bọn họ muốn làm gì, bất cứ kẻ ngốc nào cũng có thể đoán được.

Ngay khi Lý Khinh Hồng vừa định hét lên thì miệng cô ta đã bị bịt chặt lại.

“Còn muốn kêu, dám kêu sao? Bà Ngụy dân chúng tôi vào đây muốn làm gì, chẳng lẽ cô không biết à?”

Một chàng trai đi đầu với nụ cười trêu tức trên mặt lên tiếng.

Trong mất Lý Khinh Hồng vô cùng hoảng sợ, không ngừng giấy giụa.

“Ngâm lại cũng cảm thấy kích thích thật, làm trước di ảnh người chồng vừa mất của côi”

“Này, bụng của cô…

Đột nhiên, ánh mặt của một chàng trai dừng lại trên bụng của Lý Khinh Hồng.

Hơi phồng lên, độ phồng cũng không phải quá lớn, nhưng nếu nhìn kỹ thì vẫn có thể nhận ra được cô ta đang mang thai.

“Đệt, chết rồi mà còn để lại hạt giống cho côi”

Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Lý Khinh Hồng lập tức trở nên xem thường và khinh miệt.

Ánh mắt đó giống như đang nhìn một người phụ nữ phong nguyệt ven đường.

Lý Khinh Hồng vất vả lắm mới thoát khỏi bàn tay của người kia, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

“Các người dừng tay, các người làm vậy không sợ phạm pháp sao?

“Phạm pháp? Ha ha, chúng tôi không sợi”

“Đúng vậy, hơn nữa cô trưởng thành như vậy, phạm pháp cũng rất đáng, ha ha ha…”

Mọi người lại phá lên cười một trận.

Lần này, Lý Khinh Hồng hoàn toàn tuyệt vọng. Cô ta rất muốn gọi điện thoại cho Lý Tuyết Nhi cầu cứu, nhưng điện thoại di động đã bị bọn họ vứt sang một bên.

Bên trong là một bầy sói, yến tiệc bên ngoài vân đang diễn ra một cách trật tự.

Ngụy Thương Kiều đã ra lệnh, bất kỳ ai cũng không được đến gân linh đường.

Khóe miệng bà ta nở một nụ cười lạnh lùng.

Lý Khinh Hồng, nếu cô ta bị làm nhục ngay trong tang lễ của chồng mình thì chắc chăn sau này sẽ thân bại danh liệt, phải không?

Đúng vậy, Ngụy Thương Kiều muốn Lý Khinh Hồng gả ra ngoài, nhưng cũng sẽ không để cô ta kết hôn với một người thật tốt.

Bà ta muốn Lý Khinh Hồng gả cho cho một kẻ vô gia cư đê tiện nhất, ở tầng lớp dưới cùng của xã hội!

Thân bại danh liệt, cái gì cũng không có, cô †a không thể có bất cứ thứ gì!

Đồng thời, bà ta cũng cẩn thận nhìn về phía Lạc Thanh Hiền, thấy người kia không có phản ứng gì thì mới yên tâm.

Những chàng trai trẻ mà bà ta dẫn vào lúc trước hoàn toàn không phải là cậu chủ của các gia tộc lớn gì cả, bọn họ chỉ là một số tiếp viên nam mà bà ta tìm được từ mấy câu lạc bộ thôi.

Ăn mặc như những cậu chủ của xã hội thượng lưu thì cũng được, nhưng chuyện kia lại thô bạo và đê tiện nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui