Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Mặc dù Lý Tuyết Nhi cũng rất sợ, nhưng cô †a vần cố gắng ngăn Lạc Thanh Hiền lại.

“Dì Lạc, con biết mẹ con đã làm sai, nhưng chị gái và anh rể cũng đã tha thứ cho chúng con, xin dì cũng hãy tha thứ cho mẹ con đi ạt”

Ánh mắt của Lạc Thanh Hiền nhu hòa hơn một chút: ‘Đứa bé ngoan, chuyện này không liên quan đến con.”

Đồng thời, bà ta nhìn về phía Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, thấy hai người đều lắc đầu, bà ta cũng không truy cứu nữa.

Nhưng cũng phải tranh thủ một chút.

“Bảo con gái của tôi rời khỏi Lý thị, không tranh đoạt bất kỳ tài sản nào, chuyện này là không thể nào!”

“Trên đời này, không thể nhượng bộ, đây là ranh giới cuối cùng.”

Thái độ của Lạc Thanh Hiền rất rõ ràng, không thể nhượng bộ.

Hai người phụ nữ nhìn chằm chằm nhau, một người vô cùng uy nghiêm, một người vừa tức giận vừa khiếp sợ.

Lý Tuyết Nhi không nhịn được lùi về sau một bước, không nhịn được trốn ra sau lưng Lý Khinh Hồng.

Không biết tại sao, hai người đều có cùng một loại ảo giác.

Những ân oán chưa được giải quyết của thế hệ trước sẽ chuyển đến thế hệ của các cø.

“Chị, chúng ta sẽ mãi là chị em tốt cả đời, đúng không?”

Bàn tay nhỏ bé của Lý Tuyết Nhi lạnh ngắt, giọng nói cũng run rẩy.

Lý Khinh Hồng im lặng gật đầu, chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô ta.

Từ đầu đến cuối, Vương Nhất không hề lên tiếng.

Một mình anh cũng không thể giải quyết được những vấn đề còn sót lại của lịch sử gia tộc.

Anh chỉ có thể làm mọi thứ trong khả năng của mình để phòng ngừa những chuyện tàn khốc nhất xảy ra thôi.

Buổi tối, đêm đã khuya.

Nhưng đèn trong phòng của Ngụy Thương Kiều vân sáng trưng, trước mặt bà ta là Lý Tuyết Nhi đang ngồi gục đầu ủ rũ.

“Tuyết Nhi, đừng trách mẹ nhãn tâm, mẹ cũng chỉ vì nghĩ cho con thôi!”

Ngụy Thương Kiều trải lòng: “Làm sao con lại đến đây, mẹ cũng không nhiều lời nữa.

Nhưng trong mắt của ba con, ông ấy vẫn luôn lấy chị gái của con làm chủ. Năng lực của nó mạnh hơn con, sức ảnh hưởng cũng lớn hơn con, người sẽ thừa kế gia nghiệp sau này cuối cùng cũng chỉ là con hoặc là nói”

Lý Tuyết Nhi không ngừng lắc đầu, rơi nước mắt nói: “Có liên quan gì đâu ạ? Cho dù là con hay là chị gái thì quan hệ của chúng con vấn sẽ luôn rất tốt!”

“Hồ đồ!”

Ngụy Thương Kiều bày ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: ‘Quan hệ giữa con và nó vấn đang tốt đẹp là vì hiện tại nó còn chưa năm giữ gì cả. Hai người đều là công chúa của Lý thị, một khi nó lên nắm quyền thì nó có còn xem con là em gái hay không?”

“Con là một đóa hoa trong nhà kính, mẹ đã bôn ba tranh đấu ở bên ngoài nhiều năm như vậy, chẳng lẽ mẹ còn có thể gạt con sao? Trong hào môn vương tộc, thân tình là thứ không đáng tin tưởng nhất!”

“Ngoài trừ mẹ ra thì con tuyệt đối không thể tin tưởng bất cứ ai, hiểu chưa?”

Những lời này thật sự khiến trái tim của Lý Tuyết Nhi đau đớn, cơ thể cô ta run lên, nước mắt lập tức trào ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui