Toàn dân trong hoàng tộc đều biết võ công, nhưng võ đạo cũng không quá khó luyện, những người thật sự có thể lọt vào mắt của anh cũng không có mấy người.
Cho nên anh căn bản không hề để tâm đến cái người tên Tần Bát này.
“Lui ra.”
Vương Nhất không quay đầu lại, nhưng lời nói trầm thấp kia là đang nói với Thái Kim Phụng.
Trong lòng Thái Kim Phụng khẽ run lên, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn Vương Nhất.
Cô ta có chút do dự.
Chỉ nghe Vương Nhất lại nói: ‘Cô chỉ cần biết một điều, trên thế giới này không có gia tộc nào khiến tôi cảm thấy kiêng dè cả.
Hoàng tộc hay vương tộc gì đó đối với ta mà nói chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”
“Thiếu chủ…”
Thái Kim Phụng hơi cảm động, cuối cùng vân yên lặng lùi ra phía sau Vương Nhất.
“Thăng nhóc kia, cậu biết chúng tôi là ai không? Sao lại dám ra tay với ngài Bát?”
Những vệ sĩ kia nhìn Vương Nhất với vẻ mặt hung dữ.
Lúc này, Tân Bát cũng bước đến, mặc dù không nói chuyện nhưng vẫn hung hăng nhìn chăm chằm Vương Nhất: ‘Cậu dám làm nhục hoàng tộc nước H?”
Vương Nhất vô cùng bình tĩnh trả lời: “Chỉ nói sự thật thôi, tại sao lại nói là làm nhục?”
Bùm!
Vương Nhất vừa nói ra những lời này, sắc mặt của Tần Bát và toàn bộ đám thuộc hạ của ông ta đều biến sắc, đôi mắt tối sâm lại.
Hoàng tộc nước H rất ít xuất thế, nhưng bọn họ vấn nắm bắt chuẩn xác rất nhiều xu hướng của người đời.
Điều này không thể tách rời khỏi “Thiên Nữ” mà họ đã cử đi đến nơi này.
Đúng vậy, hoàng tộc nước H không chỉ có duy nhất một “Thiên Nữ’ là Thái Kim Phụng.
Nhưng cho đến bây giờ, bọn họ cũng chưa thấy qua một người trẻ tuổi nào lại không kính trọng hoàng tộc nước H như vậy.
Là do người này không biết nên không sợ, hay chỉ đơn thuần là một kẻ lỗ mãng?
“Thằng nhóc này, xem ra cậu còn chưa biết chúng tôi là ai.”
Sắc mặt Tần Bát âm trầm nhìn Vương Nhất Và nói.
Lúc đầu, ông ta chỉ cho răng Vương Nhất là một người theo đuổi Nhạc Sỉ thôi, nhưng hiện tại xem ra không phải vậy.
Không phải anh theo đuổi Thái Kim Phụng, mà là Thái Kim Phụng… đi theo anhI “Chúng tôi là người của hoàng tộc nước H, vương tộc Yên Đô, cậu chắc hẳn đã từng nghe qua rồi chứ? Đó đều là những gia tộc phụ thuộc vào chúng tôi để tồn tại.”
Tần Bát sợ địa vị của Vương Nhất thấp kém, chưa từng nghe qua hoàng tộc nước H nên cố tình giải thích thêm cho anh hiểu.
Lúc nói chuyện, lông mày và ánh mắt của ông ta mang theo vẻ kiêu ngạo bẩm sinh, nhìn Vương Nhất và những người khác đang chờ ở sân bay như thể đang nhìn những kẻ thấp kém.
Bọn họ đều là những quý tộc của vương triều nước H, hơn hẳn tất cả những người khác.
Nói như vậy, nếu thế giới hủy diệt, chỉ có rất ít người được xem như hạt giống để bảo tồn, và bọn họ chính là những hạt giống quý giá được giữ lại giữa hàng ngàn người!