Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Ngữ điệu Vương Nhất đều đều, nhưng Lý Khinh Hồng có thể cảm nhận được một cảm giác mất mát mơ hồ.

Lý Khinh Hồng không để Vương Nhất tiếp tục, cô lắc đầu nói: “Chồng, dù anh làm gì thì em cũng sẽ ủng hộ anh.”

Cô biết rất rõ ý nghĩa của cha mẹ đối với người đàn ông này.

Ngay khi anh được sinh ra, thì đã có một cuộc sống khác với những người khác.

Anh không cha không mẹ, cuộc sống ăn nhờ ở đậu khiến anh bị bó buộc khắp nơi, uống một ngụm nước, ăn một miếng cơm cũng phải kinh hồn bạt phía.

Mẹ của Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọe, nhìn anh ngứa mắt, thường chửi anh là “đồ xúi quẩy’, ‘đồ của nợ”, anh chỉ có thể im lặng chịu đựng.

Tuy nhiên, anh vấn biết ơn, vì để gia tộc phát triển tốt hơn, anh không chút do dự chọn làm con rể nhà họ Kim.

Anh không có chỗ dựa vững chắc, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Hưởng mọi an lạc cũng chịu mọi khổ đau.

Người làm cha chỉ hận không thể hái sao trên trời cho con.

Ánh mắt Vương Nhất trở nên nghiêm túc: “Em nói đúng, nếu cha mẹ không tới tìm con cái, thì con cái sẽ đi tìm cha mẹ, sự thật rôi sẽ được phơi bày thôi.”

Có thù báo thù, có oán báo oán, có ân báo ân, đây chính là quy tắc ứng xử của Vương Nhất.

Lý Khinh Hồng nhẹ nhàng nói: ‘Chúng ta có một mục tiêu chung, đó là Yên Kinh. Anh tìm kiếm cha mẹ mình, còn em muốn xây dựng một sự nghiệp to lớn.”

“Sống chết và hợp tan, đã cũng người thề ước… em sẽ cùng anh đối mặt với tất cả mọi thứ.”

“Em sẽ đi gặp ba mẹ với anh, nếu như họ tuyệt tình, anh cũng không thể bất nghĩa, bởi vì họ đã cho anh sinh mệnh, anh cũng không cần đau lòng, bởi vì anh còn có mẹ con em.”

Lời nói của Lý Khinh Hồng khiến Vương Nhất đột nhiên tỉnh ngộ.

Anh nắm lấy tay Lý Khinh Hồng, gật đầu: “Ừm”

Đúng lúc này Khương Nhã My gửi tin nhắn tới.

“Lão Ấn Chủ mời chúng ta ba ngày nữa tới nhà họ Long ở Yên Kinh làm khách.”

Vụ án bắt cóc đánh bom nhà thi đấu Giang Thành đã thu hút sự chú ý của cả nước, đương nhiên bao gồm cả thượng tầng nước H.

Cuộc chiến triều đình là không thể tránh khỏi.

Nhưng trong cuộc chiến triều đình này, Lão Ẩn Chủ đáng lẽ phải có mặt lại nghỉ hưu.

Do đó, Vương Nhất thân là Ẩn Chủ, đã tham gia vào cuộc chiến triều đình này.

Cuộc tranh luận diễn ra gay gắt, triều đình cho rằng Ẩn Vu phải chịu trách nhiệm hoàn toàn vì để xảy ra chuyện này, nên giải tán Ấn Vu.

Lão Ấn Chủ đã thành lập Ẩn Vu, biến nó thành đội quân bí ẩn nhất ở nước H.

Trong những năm qua, Ẩn Vu cũng cản trở những người khác ở triều đình phát triển sự nghiệp.

Suy nghĩ muốn diệt trừ Ẩn Vu của họ không phải có ngày một ngày hai.

Chỉ là những năm gần đây biên giới ổn định, nhân dân an cư lạc nghiệp nên mãi không có cơ hội.

Hiếm hoi lại có vụ nổ xảy ra ở nhà thi đấu Giang Thành, họ định dùng lông gà làm lệnh tiên để giải tán Ẩn Vu.

Nhưng thái độ của Vương Nhất rất rõ ràng, tuyệt đối không bao giờ giải tán Ẩn Vu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui