Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Ngay cả Vương Nhất cũng không nhịn được phải nhìn ông ta thêm mấy lần.

Công ty vệ sĩ, nghe tên đoán nghĩa, là công †y cung cấp vệ sĩ.

Hầu hết người trong công ty vệ sĩ đều đã được huấn luyện võ thuật, vì họ đều được thuê để bảo vệ các nhân vật quan trọng.

Nếu là công ty vệ sĩ xuyên quốc gia thì còn chuyên nghiệp hơn.

Vì cùng một đường rây nối với quốc tế, nên khả năng của vệ sĩ trong công ty vệ sĩ còn sánh ngang với lính đánh thuê ở khu vực Trung Đồng.

Trên mặt Kim Đức Hữu không nhịn được nở nụ cười đắc ý: “Đúng vậy! Công ty tôi là tập đoàn bảo vệ xuyên quốc gia Thần Long! Đây là danh thiếp của tôi!”

Kim Đức Hữu lấy ba tấm danh thiếp được làm thủ công tinh xảo, chia cho Khương Nhã My, Lý Khinh Hồng và Vương Nhất mỗi người một tấm.

Ba người xem tấm danh thiếp, trong mắt càng tỏ ra ngạc nhiên.

Họ ngạc nhiên vì người sáng lập ra công ty vệ sĩ, chắc chắn sẽ rất mạnh, hoặc ít nhất cũng có xuất thân là lính đánh thuê.

Trông thế nào Kim Đức Hữu cũng chẳng giống người từng làm lính đánh thuê, ông †a trông càng giống người đàn ông trung niên đăm chìm trong vàng son hơn.

“Ba vị, sau này có yêu cầu gì cứ liên lạc với tôi, tôi là Kim Đức Hữu!”

Kim Đức Hữu nói với giọng tự hào.

Khương Nhã My mỉm cười, cất tấm danh thiếp.

Lý Khinh Hồng cũng chẳng quan tâm, chồng cô ta là thành viên của Ấn Vu.

Công ty vệ sĩ xuyên quốc gia sao có thể sánh bằng Ẩn Vu?

Không thể so sánh.

Thấy hai vị người đẹp đều đã nhận danh thiếp của mình, trong lòng Kim Đức Hữu cảm thấy hơi lâng lâng, ông ta lại nhìn về phía Vương Nhất, khẽ ho khan.

“Người anh em, bây giờ cậu có thể đổi chỗ cho tôi được không?”

Ông ta đã khoe thân phận của mình, ông chủ công ty vệ sĩ, ai dám làm mất lòng ông †a?

Cho nên chắc chắn chàng trai này sẽ biết điều tránh ra…

“Không đổi.”

Kim Đức Hữu lại nổi giận.

Thằng nhãi này đúng là không biết tốt xấu!

Nhưng ông ta vẫn chưa nổi điên.

Ông ta không thể nổi điên trước mặt các người đẹp.

Tuy nhiên ông ta cũng không định tha cho người trẻ tuổi đã khiến ông ta mất mặt tận hai lần này.

“Người anh em, cậu có công việc chưa?”

Kim Đức Hữu cười lớn, hỏi.

Lý Khinh Hồng nhướn mày.

Thật ra Lý Khinh Hồng đã bảo Vương Nhất chỉnh chu lại bản thân rất nhiều lần.

Nếu không lúc đi ra ngoài mọi người sẽ nghĩ răng anh trông như một chàng trai ba không chẳng làm được trò trống gì nên hồn.

Nhưng Vương Nhất chẳng làm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui