Chân Long Chí Tôn Đô Thị

2188

Long Thiên Ngộ ở một bên thì cười ha ha: Cậu Vương, không biết quần áo tôi sắp xếp có vừa không?”

Long Thiên Sách nói đúng, nếu thuận đường tới tham gia lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị, buộc phải ăn mặc lịch thiệp.

Nhưng bọn họ phong trần bụi bặm, mới vừa tới Yên Kinh, căn bản không có thời gian thay đồ.

Vậy thì phải làm sao?

Long Thiên Ngộ tự mình cung cấp lễ phục và vest, để Lý Khinh Hồng và Vương Nhất mặc.

Vương Nhất gật đầu: ‘Không tồi, rất vừa người.”

Trong lòng Long Thiên Ngộ mừng rỡ, do dự một lúc vẫn lấy hết dũng khí nói: “Vậy cậu Vương, chuyện của tôi và con trai tôi…”

Vương Nhất liếc nhìn ông ta: “Chuyện của con trai ông tôi cũng không có cách, biết pháp phạm pháp, nhưng ông là chịu liên lụy, nếu biểu hiện tốt, có thể phục chức.”

Kết quả như này đã khiến Long Thiên Ngộ rất vui rồi, chỉ cần ông ta không rớt đài, nhà bọn họ vấn có thể bay lên.

“Cảm ơn cậu Vương, cảm ơn cậu Vương!”

“Còn cả cô Lý, cô Khương, hai người ở đây nghỉ ngơi một lát, bữa tiệc sinh nhật sắp bắt đầu rồi.”

Nói xong lời cảm ơn, Long Thiên Ngộ đi làm việc.

Ba người Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My nghỉ ngơi ở trong đại viện.

Bữa tiệc sinh nhật của Long Thỉ Thi tổ chức ngoài trời trong đại viện của Long Thị, đình đài lâu các, núi giả hồ cá thác nước đều có, phong cảnh rất đẹp.

Bọn họ không muốn thu hút sự chú ý của người khác, nhưng do sự tồn tại của Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My, muốn không thu hút ánh mắt của người khác cũng khó.

Thiên kim đại tiểu thư ở đây đều tới từ các đại gia tộc, trong bữa tiệc của Long Thị, bọn họ đều trang điểm xinh đẹp, nhưng so với Lý Khinh Hồng, Khương Nhã My thì vẫn kém sắc.

Bọn họ là hai viên minh châu chói mắt nhất trong bữa tiệc ngày hôm nay, không có ngoại lệ.

“Nghe nói gì chưa? Ngoài đại diện có hai người đẹp tuyệt thế tới, không biết có thể may mắn làm quen với bọn họ không…”

Trong biệt thự của Long Thị là một đại sảnh tiếp khách nghiêm túc, bên trong cũng bày tiệc.

Mấy thanh niên đang tụ tập với nhau, nói chuyện bát quái.

Một thanh niên trong đó chính là Khương Cẩn.

Anh ta có hơi không quan tâm: “Người đẹp tuyệt thế? Có đẹp nữa, có đẹp bằng Long Thi Thi = công chúa thọ tinh tối nay không?”

Không ngờ đám bạn xấu của anh ta lại cười trào phúng: “Vậy thì không dễ nói, theo tôi thấy, ba người mỗi người một vẻ.”

“Đúng, tôi vừa ra ngoài nhìn qua, quả thật rất đẹp, có điều hình như đứng chung với một người đàn ông, mặt mũi của người đàn ông đó rất lạ, chưa từng gặp trong giới.”

Giới thượng lưu ở Yên Kinh còn là đỉnh cấp trong nước, đều có đoàn thể nhỏ của mình, cúi đầu không gặp cúi đầu gặp.

Đặc biệt là vương tộc Yên Đô, rất ít khi có người không biết.

Câu nói này đã hơi khiến Khương Gẩn lay động.

“Vậy chắc chắn phải ra ngoài xem thử.”

Vẻ đẹp không kém Long Thi Thi, vậy đã tính là cực phẩm rồi.

Ôm tâm trạng kích động, Khương Cẩn và một đám cậu chủ vội vàng đi ra ngoài xem.

Bọn họ đi tới chỗ đất trống cách chỗ Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My chưa tới 20m, cười nói.

“Như thế nào, có phải rất đẹp không?”

Mặt của Khương Cẩn lại lập tức đen xì.

“Sao lại là bọn họ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui