Chân Long Chí Tôn Đô Thị


Vừa thức dậy, Vương Nhất phát hiện Lý Khinh Hồng ở bên cạnh đã không thấy đâu nữa, đi xuống tầng mới phát hiện cô đang làm bữa sáng ở trong bếp.

“Chào buổi sáng.


Vương Nhất khẽ mỉm cười chào Lý Khinh Hồng.

“Chào buổi sáng.


Lý Khinh Hồng ngẩng đầu liếc nhìn anh, bỗng nói: “Cô ấy đã đi rồi.


“Vậy sao…”
Vương Nhất nghe vậy, cũng hơi sững người, sau đó đi vào phòng của Khương Nhã My.

Trong phòng trống không, chăn và ga giường đều được gấp gọn gàng, giống như chưa từng sử dụng.

Nếu không phải trên đầu giường để một tờ giấy trắng, Vương Nhất sẽ tưởng rằng căn phòng này không có ai sử dụng.

Anh cầm tờ giấy lên xem, chỉ thấy bên trên viết một dòng chữ nắn lót.

“Cảm ơn sự níu giữ đêm qua, có tiến triển, tôi sẽ tìm anh, ngoài ra, thay tôi nói một tiếng cảm ơn với vợ của anh, Khương Nhã My viết.


Cầm tờ giấy, Vương Nhất cười khổ một tiếng, thật ra vào hôm qua khi hai người phụ nữ gặp mặt thì anh đã nhìn ra Khương Nhã My vẫn chưa chuẩn bị xong để đối mặt với Lý Khinh Hồng --- Sau khi đại ca mất tích, cô ta độc lai độc vãng quen rồi, bất luận xảy ra chuyện gì, cô ta cũng sẽ không gây phiền phức cho người khác.

Sau khi cất lời nhắn đi, Vương Nhất như người không có chuyện gì đi ra khỏi phòng.

Lý Khinh Hồng sẽ không chủ động nhắc tới chuyện này, Vương Nhất cũng sẽ không tự tìm khó mà đi chạm vào chỗ khó ở của cô.

“Chuẩn bị một chút, lát nữa cùng với em tới phim trường Vĩnh Lạc một chuyến.


Trên bàn ăn, Lý Khinh Hồng bỗng nhiên nhìn sang Vương Nhất, nói.

Vương Nhất sững người: “Tới phim trường Vĩnh Lạc làm gì?”
Anh nhớ, nơi này hình như là nơi chuyên để đoàn làm phim quay phim.

“Hôm nay là ngày bắt đầu quay quảng cáo tuyên truyền, đạo diễn quay quảng cáo đã đến rồi.


Nghe vậy, Vương Nhất lúc này mới nhớ ra chuyện quay quảng cáo tuyên truyền cho sản phẩm mới ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn Lệ Tinh.

Vốn loại chuyện này Vương Nhất không thể tham gia, nhưng hết cách, Lý Khinh Hồng cũng làm trò cười mà gia nhập rồi, anh cũng chỉ có thể đóng vai chính.

“Hai người đến phim trường Vĩnh Lạc làm gì, muốn đi quay phim sao?”
Tai của Lý Tuyết Nhi vểnh lên, cách rất xa thì nghe thấy rồi, cô ta hộc tốc chạy ra.

Vương Nhất nói nội dung công việc cho Lý Tuyết Nhi, Lý Tuyết Nhi lập tức vỗ tay thốt lên: “Em lớn như này còn chưa từng tới hiện trường quay phim, có thể đi cùng không?”
Vương Nhất lập tức nhìn sang Lý Khinh Hồng, Lý Khinh Hồng nhíu mày, vừa muốn lên tiếng thì Lý Tuyết Nhi lập tức ôm Vương Tử Lam tới: “Tử Lam, ba và mẹ sắp tới tổ quay quay quảng cáo, không thể ở bên cháu, vậy phải làm sao?”
Vương Tử Lam vốn ngoan ngoãn ăn cơm thì nghe thấy ba mẹ không thể ở bên mình, lập tức không vui, còn có chút tủi thân mà nói: “Ba mẹ, con cũng muốn đi cùng với ba mẹ.


“…”
Lý Khinh Hồng bỗng hết cách, hằn học lườm Lý Tuyết Nhi, nhưng vẫn thỏa hiệp: “Hai người có thể đi cùng, nhưng không thể quấy nhiễu tiến trình quay quảng cáo.


Lý Tuyết Nhi hoan hô một tiếng, lập tức nói: “Được, em chắc chắn không quấy nhiễu.


Ăn xong bữa sáng, bốn người vào 1 tiếng sau thì tới phim trường Vĩnh Lạc.

Vương Thanh Hòa, người quản lý Từ Hi đã đến rồi, điều khiến Vương Nhất kinh ngạc là sau khi bọn họ tới không lâu, Lương Nhật Tân cũng đến rồi.

“Anh đến làm cái gì?”
Khi nhìn thấy Lương Nhật Tân, tâm trạng tốt của Vương Thanh Hòa mất hết.

Lương Nhật Tân nhìn Vương Thanh Hòa, cười ha ha nói: “Chủ tịch Bạch rất quan tâm chuyện này nên phái tôi tới xem tiến trình.


Nếu là ý của chủ tịch Bạch, Vương Thanh Hòa không thể nói gì nữa.

Lúc này Vương Nhất đi tới, nheo mắt nhìn Lương Nhật Tân, nói: “Tham quan thì có thể, nhưng chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, hy vọng anh có thể phân rõ.


Từ Hi biết thân phận của Vương Nhất, cũng không dám đối đãi với Vương Nhất như lần trước, ngược lại là Lương Nhật Tân, nhìn Vương Nhất bật cười một tiếng: “Tôi làm chuyện gì, cần thông qua sự đồng ý của anh sao?”
Nói xong, nụ cười trên mặt trở nên lạnh lùng: “Các người đã không còn mấy ngày có thể nhảy nhót nữa rồi.


Vương Nhất và Lý Khinh Hồng biết chuyện mà Lương Nhật Tân nói là chuyện Lương Ý Hành hôm qua uy hiếp bọn họ, nhưng kết quả cụ thể như nào, Lương Nhật Tân hình như không biết.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng không để tâm, đi thẳng tới trước mặt Vương Thanh Hòa: “Đạo diễn đâu?”
Vương Thanh Hòa rất nhanh thì dẫn bọn họ tới trước mặt một người đàn ông trông hơn 40 tuổi, có cái bụng bia rất lớn: “Vị này chính là đạo diễn Thái Phiên.


Nói xong, lại chỉ vào Lý Khinh Hồng và nói: “Đạo diễn Thái, vị này là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.


“Chào cô, cô Lý.


Thái Phiên lập tức xum xoe đưa tay về phía Lý Khinh Hồng.

“Đây là nam chính, Vương Nhất, anh Vương.

” Vương Thanh Hòa lại giới thiệu Vương Nhất.

Ánh mắt của Thái Phiên nhìn sang Vương Nhất, lông mày lập tức nhíu chặt: “Cậu chính là nam chính sao?”
“Phải.


Vương Nhất mỉm cười đáp lại, lịch sự đưa tay ra: “Tôi rất thích ‘sát thủ Bạch Khởi’ của đạo diễn.


Tuy nhiên, Thái Phiên lại không có chìa tay ra, vẫn chắp hai tay sau lưng: “Cậu trước đây có tác phẩm gì không?”
“Không có.


Vương Nhất thu tay lại, lắc đầu: “Đây là lần đầu tiên tôi quay quảng cáo.


“Thì ra là người dùng quan hệ đi cửa sau.


Thái Phiên bật cười một tiếng, ánh mắt nhìn sang Vương Nhất trở nên khinh bỉ.

Sắc mặt của Vương Nhất hơi thay đổi, đang muốn giải thích, Thái Phiên lại liếc xéo, nhìn sang Vương Tử Lam ở bên cạnh Vương Nhất, lập tức sắc mặt thay đổi: “Đây là con cái nhà ai? Mau đuổi ra ngoài!”
Vương Nhất lập tức xin lỗi nói: “Xin lỗi, đây là con gái của tôi, con bé rất ngoan, sẽ không quấy nhiễu trình tự quay.


Nói xong, lại cúi đầu nhìn sang Vương Tử Lam: “Tử Lam, chào chú đi.


“Con không muốn!”
Điều ngoài dự liệu, lần này Vương Tử Lam vậy mà không nghe lời của anh.

Chỉ thấy cô bé trốn ở đằng sau Vương Nhất, tức giận trừng mắt với Thái Phiên, vẻ mặt tức giận nói: “Chú ấy là người xấu, con không chào chú ấy đâu!”
Thái Phiên cũng không quan tâm, chỉ dặn dò người của tổ quay phim có thể bắt đầu làm việc rồi.

Sau đó, ông ta nhìn sang Vương Nhất, nghiêm túc nói: “Tôi mặc kệ cậu là có quan hệ với ai, đến nơi này, tôi là lớn nhất, trông kỹ con gái của cậu, đừng để nó làm phiền tiến trình quay.


Vương Tử Lam bị dọa giật mình, lập tức trốn ở đằng sau Vương Nhất.

Biểu cảm trên mặt Vương Nhất cũng trở nên lạnh nhạt rất nhiều, quay đầu xoa đầu của Vương Tử Lam, nói: “Ba phải làm việc rồi, ở một bên xem ba làm việc được không?”
“Dạ.


Vương Tử Lam có chút tủi thân, nhưng vẫn chạy sang một bên, ngoan ngoãn xem.

“Cảnh quay phải quay ngày hôm nay chủ yếu chia ra hai cảnh, một cảnh cổ đại, một cảnh hiện đại, cảnh cổ đại do cảnh của Vương Thanh Hòa làm chính, cảnh hiện đại do cảnh của Lý tổng làm chính, không cần trang điểm gì cả, diễn vẻ gốc là được.


Thái Phiên sớm đã biết tin Lý Khinh Hồng cũng sẽ tham gia, vẻ mặt rất nịnh nọt với cô.

Sau đó, Vương Nhất bị kéo đi thay đồ trang điểm, thay trang phục cổ đại, phong thần như ngọc, tuấn dật vô cùng.

Vương Thanh Hòa cũng đã thay đồ xong, khoác trên mình hán phục tuyệt đẹp màu đỏ, tay áo rộng, gương mặt xinh đẹp, mái tóc dài được búi cao, được một chiếc trâm màu vàng cố định lại.

Đầu đội mũ phượng khảm ngọc, tơ lụa thiết tha, nhìn một cái, giống như nữ đế giáng trần, mẫu nghi thiên hạ.

Cách đó không xa, hai mắt của Lương Nhật Tân nhìn chằm chằm Vương Thanh Hòa đã thay hán phục, sắc mặt tái xanh, nếu không phải thằng oắt đó làm hỏng việc, bây giờ người diễn với Vương Thanh Hòa là anh ta rồi!
Từ Hi ở một bên vội an ủi: “Không cần lo lắng, tên nhóc đó lần đầu diễn xuất, không có bất kỳ kinh nghiệm gì, nếu hiệu quả không tốt, nhất định sẽ đổi sang cậu --- Tới lúc đó cậu vẫn có thể hôn được Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa.


Ở một bên khác, Thái Phiên nhìn sang bên cạnh Vương Nhất, liếc nhìn anh, nói: “Cậu không có kinh nghiệm diễn xuất, cho nên tôi cũng không trông mong cậu có thể cho tôi bất ngờ gì --- Cậu chỉ cần làm theo những gì tôi nói là được, hiểu rồi chứ?”.

ngôn tình hay
Thái Phiên lại xoay người nhìn sang tất cả người của tổ quay phim, nói: “Cảnh quay thứ nhất dùng cảnh của Vương Thanh Hòa làm chính, cô phải diễn ra được loại tuyệt vọng khi biết chồng tử trận sa trường, hiểu chứ?”
Nói xong, ông ta lại nhìn sang Vương Nhất: “Cậu, lát nữa nằm gục trên đất là được, sẽ cho cậu một cảnh diễn thi thể.


Nói xong, không đợi Vương Nhất lên tiếng thì Thái Phiên đã nhìn sang tất cả mọi người của tổ quay phim: “Tất cả mọi người chuẩn bị, bắt đầu---”
“Đợi chút!”
Tuy nhiên, lời của Thái Phiên chưa dứt thì bị một giọng nói cắt ngang.

Chỉ thấy Vương Nhất mặt mày nghiêm túc nói: “Xin lỗi, tôi cảm thấy lối suy nghĩ của ông có chút vấn đề.


“…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui