“Nhưng tôi rất mong chờ biểu cảm cô ta nhìn thấy tôi vào ngày mai!”
Trong mắt Thành Trâm vụt qua tia thù hận.
…
Một đêm xuân tiêu.
Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất thấy Lý Khinh Hồng vẫn đang ngủ say, khóe miệng cũng nở nụ cười.
Trước đây, khi nhà họ Lý chưa công khai bí mật, anh luôn lo lắng sẽ mang tới sự tổn thương tâm lý nghiêm trọng cho Lý Khinh Hồng, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn là anh nghĩ nhiều rồi.
Nước lửa khó dung của ba mẹ hồi trẻ đã khiến Lý Khinh Hồng lúc bé đã thấy được sự nóng lạnh của tình người từ xem, Yên Kinh chỉ để lại tiếc nuối và đau khổ cho cô, lúc này thân phận bị lộ, đối với cô mà nói ngược lại là giải thoát.
Hôn một cái ở trên trán của Lý Khinh Hồng, Vương Nhất chuẩn bị đi làm bữa sáng.
Lý Khinh Hồng lại tỉnh lại vào lúc này, kéo lấy Vương Nhất.
“Ở bên em thêm một lúc nữa.”
Vương Nhất vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Khinh Hồng giống như con mèo con như này, lập tức có hơi sững người.
Lại nửa tiếng nữa trôi qua, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lúc này mới cùng nhau ra ngoài.
“Dạo gần đây đều bận chuyện của ba, trễ nải chuyện của công ty, tối nay em có thể sẽ về muộn một chút.”
Trên bàn ăn, Lý Khinh Hồng bỗng nói.
Vương Nhất lại khẽ mỉm cười: “Em phải chú ý sức khỏe, chuyện của công ty có anh.”
Nhìn trông mọi thứ đều khôi phục bình thường.
Ăn sáng xong, Vương Nhất đưa Vương Tử Lam tới nhà trẻ trước, sau đó lại cùng với Lý Khinh Hồng đến tòa nhà Quốc Tế.
Tuy nhiên vừa đi vào công ty thì Tiêu Đào vội vàng đi tới.
“Lý tổng, Thành Trâm quay lại rồi!”
“Thành Trâm?”
Nghe thấy cái tên này, lông mày của Lý Khinh Hồng hơi nhíu lại, trong mắt Vương Nhất cũng xẹt qua tia sắc lạnh.
“Lý Khinh Hồng!”
Vừa dứt lời, giọng nói lạnh lùng cao vút của Thành Trâm đã truyền tới.
Tất cả mọi người nhìn qua, chỉ thấy Thành Trâm dẫn theo mấy quản lý cấp cao của tập đoàn Lệ Tinh, khí thế hùng hùng đi tới.
Trên mặt mang theo sự lạnh lùng.
“Thành Trâm, sự việc đã đến nước này, cô còn đến làm gì?”
Mặt mày Lý Khinh Hồng lạnh tanh, cô đã đuổi Thành Trâm ra khỏi tập đoàn Lệ Tinh, không ngờ cô ta lại quay lại rồi.
Chuyến đi Giang Thành lần trước, để lại ấn tượng rất sâu cho Lý Khinh Hồng, nếu không có Vương Nhất thì cô đã bị Thành Trâm hãm hại rồi.
“Làm cái gì ư? Đương nhiên là đến thu mua tập đoàn Lệ Tinh các người!”
Thành Trâm cười lạnh đi tới.