Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Lúc này, Lý Khinh Hồng luôn trầm mặc cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện.

“Thành Trâm, lần này cô trở về, là đại diện cho tập đoàn Kim Thị sao?”

“Không sai!”

Thành Trâm rất tự tin, vẻ mặt kiêu ngạo: “Nể tình trước kia cùng làm việc chung, tôi khuyên cô đồng ý đi, như vậy cô còn có tiền có thể kiếm, nếu không đợi khi chủ tịch Kim đánh sập nguồn kinh tế của các người, mọi chuyện đều muộn rồi.”

Lời này vừa dứt, người bình thường đều đồng loạt biến sắc.

Tập đoàn Kim Thị muốn ra tay với Lệ Tinh ư?

Lý Khinh Hồng mặt mày lạnh lùng: “Đây là ý của cô, hay là ý của Kim Thúy Như?”

“Hỗn láo!”

Thành Trâm quát to một tiếng: “Tên của chủ tịch Kim là cái tên cô có thể gọi thẳng ư?”

Lý Khinh Hồng không thèm đếm xỉa tới sự hống hách của cô ta, chỉ hờ hững nói: “Nếu đã là ý của Kim Thúy Như, vậy thì bảo cô ta đích thân tới nói chuyện với tôi, chỉ dựa vào cô, không xứng.”

“Cô nói cái gì?”

Thành Trâm lập tức có hơi tức điên.

Cô ta quay lại Lệ Tinh, vốn là để báo thù, kết quả không thành công, ngược lại bị Lý Khinh Hồng mỉa mai, thật sự mất mặt.

Có điều cô ta không mất đi lý trí, ngược lại càng cười mỉa.

“Chủ tịch Kim nói rồi, nể tình cô và cô ấy là bạn học cũ, hơn nữa hai bên cùng nhau xếp tác dự án xây dựng đô thị, sẽ cho cô một cái giá hợp lý.”

Nghe vậy, Vương Nhất lúc này mới hiểu ý của Kim Thúy Như, cô ta bất mãn địa vị ở dự án xây dựng đô thị bị tập đoàn Lệ Tinh lãnh đạo.

Từ trước đến nay, đều là cô ta sai khiến người khác, còn chưa từng bị ai sai khiến.

Nhưng ở dự án xây dựng đô thị, bởi vì Vương Nhất là chủ nhân tòa nhà thì càng nghiêng về phía tập đoàn Lệ Tinh.

Tập đoàn Lệ Tinh cầm đầu, Kim Thị chỉ là đi theo uống canh.

Nói xong thì cô ta bộp một tiếng, đập một bản hợp đồng ở trước mặt Lý Khinh Hồng.

“Đây là hợp đồng của chủ tịch Kim, bên trong đã ghi rõ giá cả, nếu cô xem cảm thấy không có vấn đề gì thì ký tên ở bên trên, tập đoàn Lệ Tinh sẽ chính thức biến thành công ty con của Kim Thị!”

“Lý tổng!”

“Đừng nghe cô ta!”

“Mau đuổi cô ta ra ngoài!”

Thấy mấy quản lý cấp cao mặt mày tức giận, Thành Trâm nở nụ cười khinh thường.

“Sau khi nhận chức ở Kim Thị thì tôi mới phát hiện, Lệ Tinh trước kia quá yếu, ở trước mặt Kim Thị lớn mạnh, các người căn bản không có quyền từ chối!”

“Cô im miệng!”

Phương Huệ quát to một tiếng, mặt mày phẫn nộ: “Lệ Tinh dù sao cũng là nơi cô từng làm việc, sao có thể nói như thế?”

“Phương tổng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui