Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Ngay cả Lý thị cũng không để vào mắt, chớ nói chi là Vương thị không có quan hệ thân thích, càng sẽ không lưu tình.

Ánh mắt Kim Thúy Như cũng nhìn chằm chằm Vương Nhất, ánh sáng trong mắt hiện lên.

Hai cô đều cảm giác được tầm mắt của đối phương, nhất thời, nhìn thoáng qua nhau.

Ánh mắt Lý Khinh Hồng lạnh lẽo, Kim Thúy Như cũng quay đi.

“Tên nhóc, cậu thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu sao?”

Phục hồi tinh thần lại, Vương Lâm nhất thời nổi giận.

Vương Nhất cười lạnh một tiếng, từ trong túi móc ra một huy hiệu vàng rực rỡ, cầm trong tay thưởng thức.

“Huy hiệu Vương thị của tôi…”

Hành động này càng khiến cho Vương Lâm phẫn nộ.

Anh ta không rõ, một người ở rể dựa vào cô cả Lý thị, lấy đâu ra sức mà dám nhục nhã anh ta như thế.

“Thật sự cho rằng tôi cần huy hiệu Vương thị các người sao?”

Đột nhiên, Vương Nhất khinh thường cười nhạo một tiếng: “Chỉ là Vương thị, ở trong mắt tôi, chỉ là sự tồn tại mà có thể tùy ý xóa bỏ, cũng dám uy hiếp tôi sao?”

Lời nói của Vương Nhất, khiến cho Vương Lâm và Vương Minh đều dại ra.

Phục hồi tinh thần lại, càng thêm nổi giận: “Khẩu khí lớn thật, cậu khiến cho những công ty này thuần phục dưới trướng cậu, không phải là dựa vào cái huy hiệu Vương thị này sao?”

“Hiện tại, Vương thị thật đang ở chỗ này, bọn họ còn dám thuần phục cậu sao?”

Theo anh ta thấy, sở dĩ Vương Nhất có nhiều công ty không sợ tập đoàn Kim thị như vậy, là bởi vì anh ta có huy hiệu thân phận của Vương thị.

Dù sao, so với Vương thị, tập đoàn Kim thị thật sự không tính là cái gì.

“Vậy sao?”

Vương Nhất cười nhạt một tiếng: “Đã như vậy, cậu lấy ra thân phận cậu chủ Vương thị của cậu, để cho bọn họ không đầu nhập vào tôi nữa.”

Nói xong, cũng không ngăn cản, chỉ cười híp mắt nhìn về phía đám người Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân.

Cũng trong nháy mắt này, tim của tất cả mọi người đều nhảy lên tận cổ họng, đập thình thịch dữ dội.

Nhưng mà, loại cảm giác gấp gáp này cũng chỉ duy trì trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều trở nên kiên định.

Vương thị tất nhiên đáng sợ, nhưng bọn họ càng nguyện ý tin tưởng, Vương Nhất càng mạnh hơn!

Vương Lâm còn chưa ý thức được mọi chuyện, chỉ là trên mặt mang theo vẻ dữ tợn, hung hăng nhìn về phía đám người Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân: “Tôi lấy danh nghĩa Vương thị, ra lệnh các người cắt đứt hết quan hệ với cậu ta!”

Vẻ mặt Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, Vương Thanh Hòa đều lạnh lùng.

Thấy thế, trong lòng Vương Lâm giật mình.

Vốn tưởng rằng chủ tịch của những xí nghiệp nhỏ này nhất định sẽ nịnh nọt, không nghĩ tới một chút phản ứng cũng không có.

“Mấy người dám phớt lờ tôi?”

Vương Lâm tức giận không thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui