Chân Long Chí Tôn Đô Thị


Vương Nhất vội vàng đứng dậy, cổ họng chuyển động lên xuống, nặn ra một câu cứng nhắc: “5 năm qua em sống như thế nào?”
Cơ thể của Lý Khinh Hồng chợt run rẩy, trầm mặc một lúc, cô nói: “Khá tốt.


Vương Nhất nhìn bóng lưng của Lý Khinh Hồng, bỗng nhiên mở miệng: “Xin lỗi.


Cơ thể của Lý Khinh Hồng lần nữa run rẩy, vô thức xoay mặt đi, không dùng dư quang nhìn Vương Nhất.

“Buổi chiều em chắc nghe thấy lời anh nói rồi, đó đều là lời thật lòng của anh.


Vẻ mặt của Vương Nhất rất thẳng thắn, nói: “5 năm nay, người anh có lỗi nhất, chính là em, anh có thể nói cho em biết 5 năm nay anh đã làm gì.


“Anh đi làm lính, để có một ngày có thể trở về, để che gió chắn mưa cho em, có chút trách nhiệm, không nên để mẹ con các em chịu đựng.


Bịch bịch bịch—
Sau khi Vương Nhất nói xong, Lý Khinh Hồng giống như chú thỏ bị hoảng sợ, nhanh chóng chạy lên tầng.

Bụp—
Còn đóng mạnh cửa lại.

Nhìn một màn này, trên mặt Vương Nhất, cũng nở nụ cười khẽ.

Vặn eo, đi vào phòng khách nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Nhất tỉnh dậy từ rất sớm.

Tuy đã giải ngũ, nhưng là kỷ luật của quân nhân vẫn còn, đúng 6 giờ thì tỉnh.

Không ngờ, Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam dậy còn sớm hơn.

“Ba, bế.


Nhìn thấy Vương Nhất ra khỏi phòng, Vương Tử Lam lập tức giang tay về phía Vương Nhất.

Thấy con gái nhớ ba như vậy, Lý Khinh Hồng có hơi ghen.

Cô và Vương Tử Lam chung sống 5 năm, cũng chưa thấy Vương Tử Lam dính cô như vậy…
Sau khi ăn sáng xong, Lý Khinh Hồng đưa Vương Tử Lam đến trường mẫu giáo, Vương Nhất cũng rảnh rang thoải mái.

Reng reng!
Lúc này, điện thoại đổ chuông, Lãnh Nhận gọi đến.

“Thiếu chủ, chuyện anh bảo tôi tra, tôi đã tra được rồi.


Lãnh Nhan cung kính nói: “Tổng giám đốc Tôn Lập của tập đoàn Ẩn Long mấy năm nay quả thật đã làm không ít chuyện phạm pháp, tùy ý đưa ra một mục thì có thể khiến anh ta ngồi tù vài năm.


Sắc mặt của Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh: “Vậy thì giao cho cô phụ trách rồi.


“Vâng, thiếu chủ.


Hai giờ chiều, Vương Nhất đúng giờ đi vào hội trường đấu thầu, lúc này tất cả mọi người đều đến đủ.

Điều khiến Vương Nhất ngạc nhiên là Lý Thiên Dương vậy mà cũng đến rồi, chỉ có điều tâm trạng không tốt, hút thuốc phì phèo.

“Yo, đây không phải là đại vương kể chuyện Vương Nhất của chúng ta hay sao?”
Lúc này, Tôn Lập cười híp mắt đi tới: “Hôm nay định kể cho chúng tôi thể loại chuyện gì đây?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui