Nếu thật sự là vậy, không những có thể thuận lợi giải quyết nguy cơ lần này, danh tiếng của Lệ Tinh còn vang khắp cả nước.
Dù sao mỗi lần biểu diễn của Nhạc si đều sẽ thu hút rất nhiều nhân vật lớn trong cả nước tới xem.
Cô lần nữa nhìn sang Vương Nhất, vẻ mặt nghiêm túc: “Anh nói cho em biết, anh và Nhạc si rốt cuộc có quan hệ gì? Mời anh trả lời nghiêm túc!”
Vương Nhất đáp lại: “Cô ấy từng là thủ hạ của anh.”
Trên trán Lý Khinh Hồng chảy xuống ba vạch đen: “Anh lại dỗ em vui.”
Tuy thân phận thật sự của Vương Nhất có thể tôn quý hơn cô, nhưng nếu nói thất si là thủ hạ của Vương Nhất, cô tuyệt đối sẽ không tin.
Đối với điều này, Vương Nhất cũng chỉ cười bất lực.
Hết cách, nói thật vợ cũng không tin!
“Không hay rồi!”
Vào lúc này, Tiêu Dao vội vàng chạy vào: “Lý tổng, Thi tổng của tổng cục kiến trúc đô thị lại tới rồi!”
Lý Khinh Hồng lập tức đứng dậy: “Mời ông ta vào!”
Trên mặt cô có nét lo lắng.
Thi Việt Hải tới, chắc chắn là tới tiếp quản công ty.
Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cùng nhau đi tới văn phòng của tập đoàn Lệ Tinh, chỉ thấy Thi Việt Hải đang ngồi vắt chân ở đó.
Nhìn thấy bọn họ tới thì thuận tay ném ra một bản văn kiện.
“Lý tổng, bên cô gây ra tổn thất kinh tế cực lớn cho chúng tôi, ngoài trừ đi tập đoàn Lệ Tinh có giá trị mười lăm nghìn tỷ ra, các cô còn phải trả 10% tiền đền bù, cũng chính là tiền vi phạm hợp đồng một nghìn năm trăm tỷ.”
“Hạn cho các cô trả trong tuần này, nếu không đợi thư của luật sư đi!”
“Đây là hợp đồng chuyển nhượng, cô xem xem có vấn đề gì không, nếu không có thì ký tên đi.”
Sắc mặt của Lý Khinh Hồng rất khó coi: “Thi tổng, còn có cách nào khác không, tập đoàn Lệ Tinh không thể cho các ông được, nhưng toàn bộ số tiền mười tám nghìn tỷ, tôi sẽ bồi thường cho các ông.”
Bộp!
Thi Việt Hải vỗ vào bàn, mặt mày tức giận: “Lý Khinh Hồng, cô coi đây là chuyện mua rau ở chợ, mặc cả giá à? Chủ nhân của tòa nhà giao dự án xây dựng đô thị cho các cô làm là coi trọng các cô, các cô ngược lại thì hay rồi, làm hỏng rồi!”
“Không thể thương lượng, buộc phải giao công ty cho chúng tôi!”
Thái độ cường thế của Thi Việt Hải khiến Lý Khinh Hồng rất khó xử.
Đồng thời, động tĩnh ở đây cũng kinh động các bộ phận khác, Phương Huệ dẫn các quản lý cấp cao của Lệ Tinh tới.
“Lý tổng, làm sao vậy?”
“Sao vậy? Tôi muốn lấy công ty, Lý tổng của các cô không chịu.”
Thi Việt Hải cười lạnh: “Không chịu cũng không sao, chúng ta làm theo trình tự của pháp luật, nếu không trả trong thời hạn quy định, các người đều phải ngồi tù hết!”
Giọng nói oang oang của Thi Việt Hải khiến sắc mặt của đám người Phương Huệ cũng trở nên khó coi.