Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Ầm ầm.

Vách tường trong phòng bao đã bị vỡ xi măng, máu tươi nhỏ xuống từng giọt.

Cảnh tượng này khiến tất cả những người có mặt trong phòng bao sợ đến đơ người.

Xuyên thấu qua tia sáng lờ mờ, bọn họ nhìn thấy ba người đang đứng ở cửa.

“Anh là ai?”

Tần Nam tức giận.

Lúc Nhạc si nhìn thấy người đứng ở cửa, trên mặt đều là vẻ vui mừng.

“Thiếu chủ.”

“Sư phụ.”

Vương Thanh Hòa vội vàng chạy vào trong, nhìn thấy trên người Nhạc si không có vết thương, lúc này mới thở phào một hơi.

“Tần Nam.”

Ánh mắt lạnh lùng của Lý Khinh Hồng dừng ở trên người Tần Nam.

“Trưởng công chúa Lý thị.”

Sắc mặt của Tần Nam trở nên có hơi khó coi.

Trong cửu đại vương tộc, Lý thị là người gia nhập trễ nhất, nhưng mọi người đều biết rõ rằng không thể trêu chọc Lý thị.

Bởi vì Lý thị có Lý Thế Nhân.

Người đó chính là ba của Lý Khinh Hồng.

Nhưng mà sau đó anh ta lại di chuyển tầm mắt nhìn Vương Nhất, thân thể liền hơi thả lỏng.

“Lúc trước tôi nghe nói cô Lý sắp gả vào Tần thị chúng tôi, nhưng lại bị người khác chặn dở giữa đường, người này chính là anh đó à?”

“Là tôi, sao vậy?”

Vương Nhất vô cảm nói.

“Anh thật là láo xược.”

Trên mặt Tần Nam tràn đầy giận giữ: “Lại dám phá hỏng chuyện tốt của Tần thị tôi, không sợ bị Tần thị chúng tôi trả thù à?”

Nghe Tần Nam nói như vậy, Vương Nhất khẽ cười.

“Xem ra là vương tộc Yên Đô không tạo ra ai mà lại tạo ra một kẻ ngu.”

Ngay sau đó, giọng nói của Vương Nhất bỗng nhiên trở nên rét lạnh: “Hai chân của Tần Hồng Long đều đã bị tôi đánh gãy, cậu là cái thá gì mà xứng để trả thù tôi chứ?”

Giọng nói của Vương Nhất lạnh lẽo đến âm cực, nhiệt độ cả phòng bao, cũng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

Mà Vương Nhất nói xong hồi lâu, cũng không có người nói chuyện.

Người ở hiện trường, tất cả đều dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Nhất.

Kể cả Lý Khinh Hồng, cũng giống như phát hiện ra đại lục mới, chăm chú nhìn anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui