Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Vương Nhất vẫn không nói gì, nơi này cách tập đoàn Cự Phong không xa, Hồ Hoàng Việt chạy tới, chỉ mất vài phút thôi.

Lúc này, nữ quản lý đi vào, ngăn Vương Nhất đang ăn uống lại.

“Ngài đây, thật ngại quá, cô Hồ đã trả phòng bao, nếu như ngài còn muốn tiếp tục ở chỗ này ăn, mời ngài đặt lại phòng.”

Lý Mộng Đình nhất thời tức giận: “Rõ ràng phòng bao này là chúng tôi đặt, muốn trả thì cũng là chúng tôi trả, sao lại thành bọn họ trả rồi?”

Nữ quản lý vẫn mỉm cười như trước: “Ngại quá, cô Hồ là khách hàng cao cấp của chúng tôi, cô ấy ở phòng nào, sẽ có quyền sử dụng phòng đó.”

Phương Huệ vừa nghe, lập tức tiến lên: “Các người không phải đang bắt nạt người khác sao?”

“Ngại quá, là quy định của Lục tổng chúng tôi, mong các anh thông cảm và tuân thủ?”

Trên mặt nữ quản lý mang theo sự kiêu ngạo, nhìn Phương Huệ.

Vương Nhất lại để đũa xuống, nhìn nữ quản lý kia:”Cô nói Lục tổng, là Lục Kiệu?”

Nữ quản lý cười: “Chẳng lẽ ở Giang Thành, còn có Lục tổng khác sao?”

Vương Nhất cũng cười: “Chuyện này dễ làm rồi, cô bị đuổi việc, đi viết thư từ chức đi.”

“…”

Lời này vừa nói ra, nữ quản lý lập tức kinh ngạc.

Rồi sau đó giống như nghe được chuyện cười, nở nụ cười: “Anh nói cái gì? Tôi không nghe lầm chứ, anh lại muốn đuổi việc tôi?”

Vương Nhất gật gật đầu: “Cô không xứng làm vị trí này, đồng thời, cũng không xứng làm ngành dịch vụ, cô bị toàn Giang Thành phong sát.”

Nữ quản lý trợn mắt há hốc mồm, rồi sau đó cố nén cười, quay đầu lại nhìn về phía Hạ Hướng cùng với Hồ Vũ Nhi: “Ngài Hạ, cô Hồ, anh ta nói, không chỉ muốn đuổi việc tôi, còn muốn toàn bộ Giang Thành phong sát tôi.”

“Ha ha ha ha…”

Lúc này đây, không chỉ Hạ Hướng và Hồ Vũ Nhi nở nụ cười, mà ngay cả đại bộ phận khách trong nhà hàng, cũng nở nụ cười.

“Ai mà không biết quan hệ giữa Tiêu quản lý và Lục tổng, chức vị quản lý này chính là do Lục tổng đề bạt lên!”

“Phương Huệ à, người đàn ông của cô không chỉ không có tiền, mà còn rất giỏi lấy lòng mọi người, làm mọi người vui vẻ mà!”

“Thằng hề, thằng hề nói tầm xàm!”

Hạ Hướng và Hồ Vũ Nhi cười nhạo Phương Huệ.

Sắc mặt Phương Huệ và Lý Mộng Đình khó coi, muốn nói gì đó, Vương Nhất lại lắc đầu, nghiêm túc nhìn các cô ta: “Thời gian dài như vậy, các cô còn không tin tôi sao?”

Phương Huệ và Lý Mộng Đình đều sửng sốt, sau đó cắn chặt môi.

Đích xác, tất cả người xem thường Vương Nhất, cuối cùng đều phải trả giá đắt.

Các cô tin tưởng, lần này cũng sẽ không ngoại lệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui